Soạn bài Từ ngôn ngữ chung đến lời nói cá nhân văn 11
Soạn bài Từ ngôn ngữ chung đến lời nói cá nhân văn 11. 1. Ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội – Ngôn ngữ là phương tiện để con người có thể trao đổi tâm tư tình cảm với nhau, ngôn ngữ không phân biệt đối tượng sử dụng bởi ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội. – Ngôn ngữ bao gồm hệ ...
Soạn bài Từ ngôn ngữ chung đến lời nói cá nhân văn 11. 1. Ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội – Ngôn ngữ là phương tiện để con người có thể trao đổi tâm tư tình cảm với nhau, ngôn ngữ không phân biệt đối tượng sử dụng bởi ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội. – Ngôn ngữ bao gồm hệ thống các âm tiết, các đơn vị ngữ âm, các quy tắc chuẩn mực được xác định bằng chữ viết, mỗi cá nhân và thành phần trong xã hội tùy thuộc vào hoàn cảnh và vốn tích lũy ngôn ngữ ...
.
1. Ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội
– Ngôn ngữ là phương tiện để con người có thể trao đổi tâm tư tình cảm với nhau, ngôn ngữ không phân biệt đối tượng sử dụng bởi ngôn ngữ là tài sản chung của xã hội.
– Ngôn ngữ bao gồm hệ thống các âm tiết, các đơn vị ngữ âm, các quy tắc chuẩn mực được xác định bằng chữ viết, mỗi cá nhân và thành phần trong xã hội tùy thuộc vào hoàn cảnh và vốn tích lũy ngôn ngữ của mình để có thể sử dụng cho phù hợp và có văn hóa.
– Ngôn ngữ có thể được trau dồi và cái thiện cho phù hợp với yêu cầu và hoàn cảnh giao tiếp, mỗi người tự hiểu biết và nâng cao vốn ngôn ngữ chung của mình qua các tài liệu khác nhau như đi học được tiếp thu trong sách vở, mọi người …
2. Lời nói cá nhân.
– Qua việc sử dụng ngôn ngữ chung và sự tích lũy vốn kiến thức chung của mình qua ngôn ngữ chung thì mỗi cá nhân có thể sử dụng ngôn ngữ đó theo riêng cá nhân của mình, mỗi vùng mỗi cá nhân sẽ có cách giao tiếp khác nhau phù hợp với ngữ cảnh và hoàn cảnh giao tiếp cụ thể đáp ứng nhu cầu của người nghe và người đọc.
– Trong ngôn ngữ nghệ thuật mỗi tác phẩm lớn đều ghi dấu ấn cá nhân trong đó cái tôi sử dụng ngôn ngữ của cá nhân là hiện lên rất sâu sắc và ý nghĩa, vốn cá nhân đó là do mỗi cá nhân tự tích lũy và sử dụng.
– Lựa chọn ngôn ngữ cá nhân phù hợp cũng là việc sử dụng và trau dồi vốn kiến thức chung rất linh hoạt và phù hợp, mỗi cá nhân có phong cách và cách sử dụng ngôn ngữ khác nhau giả sử như các nhà văn lớn như Nguyễn Tuân thì giọng văn hùng hồn dữ dội, trong khi Xuân Quỳnh diệu êm, đó là sự khác biệt trong việc sử dụng ngôn ngữ.
Bài tập:
1.Câu tục ngữ học ăn học nói học gói học mở có ý nghĩa:
+ Đây là một câu tục ngữ dăn dạy mỗi chúng ta cần phải học tập và trau dồi vốn kiến thức từ ngữ của mình, trong mỗi hoàn cảnh khác nhau chúng ta phải lựa chọn ngôn ngữ cho phù hợp.
+ Văn hóa giao tiếp là một vấn đề hết sức quan trọng, bởi lời nói là những văn hóa tối thiểu của một con người vì vậy hãy trau dồi và cải thiện vốn từ ngữ sử dụng ngôn ngữ chung vào ngôn ngữ cá nhân cho phù hợp với nhu cầu giao tiếp.
2. Ý nghĩa của những câu dưới đây:
a. Câu chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe: Đây cũng là câu nói đề cập đến vấn đề giao tiếp và cách sử dụng ngôn ngữ, những người có đạo đức có văn hóa sẽ biết sử dụng những từ ngữ dễ nghe, dễ đi sâu vào lòng người đây là cách nói khuyên người ta nên nói năng dịu dàng thanh lịch.
b) Người thanh nói tiếng cũng thanh chuông kêu khẽ đánh bên vành cũng kêu: câu này đã ca ngợi và nêu gương những người ăn nói lịch sự tế nhị, những người biết cách sử dụng ngôn ngữ và lịch sự trang trọng.
c) Đất tốt cây rườm rà những người thanh lịch nói ra dịu dàng: câu này cũng đề cập đến những người ăn nói lịch sử nhẹ nhàng dễ nghe.Những lời nói được nói ra phải được suy xét cho kĩ, và khi nói phải nói những lời nói nhẹ nhàng dễ nghe, những lời nói đi sâu vào lòng người.
d) Đất tốt trông cây khẳng khiu những người thô tục nói điều phàm phu: Câu này nói về hoàn cảnh của hai đối tượng khác nhau, thứ nhất đề cập tới người có văn hóa, thì sẽ sử dụng được ngôn ngữ nhẹ nhàng lịch sự, 2 là đề cập và chê những người thô tục nói năng thô nỗ.Những người có học thức, có văn hóa khi phát ngôn thì phải phát ngôn những lời nói dễ nghe, những điều có đạo đức có văn hóa.Còn đối với những người có trình độ văn hóa thì có những lời nói thô tục. Câu này khuyên ngăn chúng ta cần ăn nói lịch sự.