24/05/2018, 21:19

Phương pháp trích khấu hao tài sản cố định

Hiện nay có rất nhiều các phương pháp tính khấu hao TSCĐ trong doanh nghiệp, mỗi phương pháp có ưu nhược điểm khác nhau tuỳ thuộc vào sự phát triển của nền kinh tế mà có sự lựa chọn phù hợp. Phương pháp khấu hao đều dựa trên giả thiết ...

Hiện nay có rất nhiều các phương pháp tính khấu hao TSCĐ trong doanh nghiệp, mỗi phương pháp có ưu nhược điểm khác nhau tuỳ thuộc vào sự phát triển của nền kinh tế mà có sự lựa chọn phù hợp.

Phương pháp khấu hao đều dựa trên giả thiết rằng TSCĐ giảm dần giá trị sử dụng theo thời gian và giá trị này được đưa dần vào chi phí theo từng thời kỳ với một giá trị như nhau. Theo phương pháp này mức khấu hao phải trích hàng năm được xác định theo công thức sau:

Mức khấu hao TSCĐ =

- Mức trích khấu hao trung bình hàng tháng bằng số khấu hao phải trích cả năm chia cho 12 tháng.

  • Ưu điểm của phương pháp này đơn giản, dễ tính toán, phân bổ đều giá trị của TSCĐ của các kỳ sử dụng.
  • Nhược điểm: Phương pháp này không đảm bảo nguyên tắc phù hợp giữa doanh thu và chi phí. Vì chi phí được phân bổ đều cho các kỳ nên đã ngầm định rằng sản xuất là không có sự biến động giữa các kỳ (mức độ sử dụng TSCĐ, chi phí sửa chữa, bảo trì TSCĐ, mức độ sản xuất… không thay đổi, giả thiết này hoàn toàn không hợp lý).

Nội dung phương pháp:

TSCĐ trong doanh nghiệp được trích khấu hao theo phương pháp khấu hao theo số lượng, khối lượng như sau:

- Căn cứ vào hồ sơ kinh tế, kỹ thuật của TSCĐ, doanh nghiệp xác định tổng số lượng, khối lượng sản xuất sản phẩm theo công suất thiết kế của TSCĐ, gọi tắt là sản lượng sản phẩm thực tế sản xuất hàng tháng, hàng năm của TSCĐ.

- Xác định mức khấu hao trong tháng như sau:

= x

Trong đó:

=

- Mức tính khấu hao năm của TSCĐ được tính bằng cách cộng mức khấu hao của tháng hoặc được tính theo công thức sau:

= x

Trường hợp công suất hoặc nguyên giá của TSCĐ thay đổi, doanh nghiệp phải tính lại mức trích khấu hao của TSCĐ.

  • Ưu điểm: của phương pháp này có sự phân bổ chi phí hợp lý theo số lượng sản phẩm sản xuất, đảm bảo nguyên tắc phù hợp giữa các kỳ sản xuất nhiều sản phẩm thì giá trị của TSCĐ chuyền vào sản phẩm nhiều và ngược lại những sản phẩm sản xuất ít thì phân bổ giá trị TSCĐ vào ít hơn.
  • Nhược điểm lớn nhất của phương pháp này là sự giả định mang tính chủ quan về số lượng sản phẩm sản xuất trong kỳ, vì vậy không tính đến các yếu tố có thể xảy ra trong quá trình sản xuất: hỏng máy không đạt được chỉ tiêu sản xuất do sản phẩm không tiêu thụ được… dẫn đến sự phân bổ thiếu chính xác gây sai lệch đến các chỉ tiêu trên báo cáo tài chính đặc biệt là lợi nhuận và thuế phải nộp.

Nội dung của phương pháp:

Phương pháp này được giả định rằng khấu hao được xác định dựa trên số giờ máy chạy thực tế chứ không phải là khấu hao đều theo thời gian. Thời gian sử dụng của TSCĐ được căn cứ vào số giờ máy chạy thực tế.

công thức:

  • Ưu điểm của phương pháp này là phù hợp hơn phương pháp khấu hao đường thẳng Vì chi phí phụ thuộc vào số giờ máy hoạt động, thể hiện rõ nguyên tắc phù hợp giữa doan thu và chi phí.
  • *Nhược điểm của phương pháp này là khó xác định chính xác, vì đòi hỏi một trình độ quản lý chặt chẽ hoạt động của máy móc.

Mức trích khấu hao của tài sản cố định trong năm đầu được xác định theo công thức sau đây:

= x

Trong đó:

Tỷ lệ khấu hao nhanh xác định theo công thức sau:

= x

Tỷ lệ khấu hao TSCĐ theo phương pháp đường thẳng xác định như sau:

= x 100

Hệ số điều chỉnh được xác định theo thời gian sử dụng của TSCĐ quy định tại bảng dươi đây:

Thời gian sử dụng của TSCĐ Hệ số điều chỉnh (lần)
Đến 4 năm (t ≤ 4 năm) 1,5
Trên 4 đến 6 năm (4 < t ≤ 6) 2,0
Trên 6 năm t > 6 năm 2,5
0