12/02/2018, 14:34

Phân tích truyện ngắn “Cô bé bán diêm” của An- Đéc- Xen

Đề bài: Phân tích truyện ngắn “Cô bé bán diêm” của An- Đéc- Xen Bài làm Nhà văn An- Đéc- Xen là một nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện cổ tích có hậu dành cho những em bé thiếu nhi trên khắp trái đất. Mỗi câu chuyện của ông đều thể hiện những ước mơ của những ...

Đề bài: Phân tích truyện ngắn “Cô bé bán diêm” của An- Đéc- Xen

Bài làm

Nhà văn An- Đéc- Xen là một nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện cổ tích có hậu dành cho những em bé thiếu nhi trên khắp trái đất. Mỗi câu chuyện của ông đều thể hiện những ước mơ của những em bé khốn khổ, trên mọi miền đất nước. Ông thường mang tới cho những mảnh đời bất hạnh nhỏ bé những hy vọng sống trong cuộc đời này.

Nhưng trong truyện ngắn “Cô bé bán diêm” nhà văn An-Đéc- Xen lại lựa chọn một kết thúc hoàn toàn trái ngược với những gì bình thường ông hay làm. Ông chọn cho câu chuyện một kết thúc bi đát nhất, như một lời tố cáo sự nhẫn tâm, hờ hững của những người lớn, những con người hạnh phúc trước những số phận nhỏ bé bất hạnh.

Câu chuyện được xảy ra trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt vào đêm cuối năm, khi thời khắc giao thừa chuyển đổi giữa năm cũ và năm mới đang tới rất gần. Đây là thời khắc, giây phút vô cùng thiêng liêng nó mang tới niềm hy vọng cho mỗi con người khi bước vào một năm mới sẽ được hạnh phúc, may mắn an lành hơn năm cũ.

Tác giả An- Đéc- Xen đã lựa chọn những hình ảnh đối nghịch với nhau để làm nổi bật lên sự hạnh phúc của những con người vô tâm với sự bất hạnh của cô bé bán diêm của chúng ta.

Cô bé của chúng ta đói lắm, rét lắm, nhưng em không thể nào về nhà bởi nếu em về nhà thì cũng chẳng ấm áp hơn là bao, lại còn bị cha em đánh. Nếu em không bán được bao diêm nào, ngày mai ông ta không có tiền để uống rượu ông ấy sẽ trút sự bực tức lên người em. Nghĩ vậy cô bé bán diêm cứ tiếp tục lần mò trong đêm tối với hy vọng có ai đó thương mình mua cho mình một bao diêm nhỏ.

Nhưng càng đi càng vô vọng, hai tay cô bé đã lạnh cóng, bụng kêu lên ồn ào, trong bóng tối của hai ngôi nhà, nơi có một cái khe nhỏ cô bé của chúng ta mệt mỏi, rét buốt ngồi sụp xuống đó để có thể tránh được những cơn gió tuyết hất vào mặt.

Em nhớ tới những người thân của mình mẹ em đã qua đời từ rất lâu rồi, em sống với bà ngoại và cha của mình. Chỉ có bà ngoại là người duy nhất trên đời này thương yêu em. Nhưng bà đã qua đời từ năm ngoái, nên giờ chẳng còn ai thương em quan tâm tới em cả.

Phân tích truyện ngắn Cô bé bán diêm của An  Đéc  Xen

Giữa đêm giao thừa buốt lạnh, cô bé bán diêm lủi thủi một mình trong bóng tối. Cô bé nhìn những bao diêm không bán được, rồi nghĩ sao mình không quẹt chúng lên cho ấm. Nghĩ vậy cô lấy một que diêm ra rồi bắt đầu quẹt. Trong ánh sáng lung linh diệu kỳ đó cô bé bán diêm nhìn thấy một bàn toàn đồ ăn rất thịnh soạn. Có cả ngỗng qu, thìa, đũa đều bằng bạc  sáng loáng. Trong lúc này, với cái bụng đói meo việc cô bé của chúng ta mơ ước một bữa ăn no thật là điều vô cùng dễ hiểu.

Khi que diêm vụt tắt, chiếc bàn chứa đầy thức ăn biến mất, trả cô lại với những mảng tối om, những cơn gió tuyết rít qua từng hồi, lạnh cóng. Cô lại tiếp tục quẹt que diêm thứ hai lên, lần này cô nhìn thấy một chiếc lò sưởi vô cùng ấm áp, chiếc lò sưởi tỏa ra hơi nóng vô cùng kỳ diệu. Nó sưởi ấm tâm hồn và cơ thể đang lạnh giá của cô bé đáng thương.

Rồi que diêm vụt tắt cô lại quẹt que thứ ba lên lần này cô nhìn thấy một cây thông nô en lấp lánh nhiều ánh đèn vô cùng đẹp. Trên cây thông có nhiều món quà lớn nhỏ khác nhau. Trong đời cô bé chưa bao giờ nhìn thấy một cây thông nô en lớn như vậy. Cô bé vô cùng hạnh phúc.

Lần thứ tư quẹt diêm lên cô bé nhìn thấy bà ngoại của mình. Bà nhìn cô âu yếm nụ cười hiền hậu như ngày nào. Cô bé òa khóc gọi lớn “Bà ơi cho cháu theo với”. Rồi cô cứ thế quẹt hết que diêm này tới que diêm khác cho tới khi không con que diêm nào trong giỏ nữa. Khi que diêm cuối cùng vụt tắt cô thấy linh hồn mình thoát ra khỏi thể xác. Nó mọc hai chiếc cánh màu trắng rồi bay lên trời đi cùng bà ngoại của cô. Cô nhìn lại cái xác không hồn của mình, lạnh lẽo bơ vơ nơi hẻm nhỏ lần cuối rồi vụt biến mất.

Trên môi của cái xác vẫn còn một nụ cười chưa tắt dường như cô bé đó đã mãn nguyện lắm.
Sáng hôm sau, ngày đầu tiên của năm mới người ta tìm thấy xác của một cô bé nằm co ro nơi khe nhỏ của hai ngôi nhà. Trên môi em vẫn còn nở nụ cười. Một năm mới đã được bắt đầu như vậy.

Khi cô bé còn sống chính sự vô tâm của những con người trong xã hội kia đã khiến em phải chịu cảnh cơ cực. Ngay cả người thân của em như ba của em cũng không thương em. Ông ta thường xuyên ra tay đánh đập em thì còn ai thương em nữa.

Chính vì vậy, việc câu chuyện kết thúc bằng sự ra đi của cô bé, cô đi theo bà ngoại của mình người duy nhất trên đời này thương yêu cô. Đó chính là một kết thúc đau đớn nhưng lại là kết thúc viên mãn nhất cho cô bé tội nghiệp của chúng ta.

Trước khi chết em đã được nhìn thấy những ước mơ của mình. Khi sống em không được hưởng nhưng khi chết em có thể chạm được tới gần nó hơn. Dù đó chỉ là những ước mơ vô cùng giản dị với những cô bé cậu bé có cha mẹ yêu thương, có cuộc sống đầy đủ.

Nhưng mơ ước của em thể hiện qua những lần quẹt que diêm lên, nó chỉ là bàn ăn, cây thông, lò sưởi và tình yêu thương của người thân cụ thể là bà ngoại của em. Nó chính là những mơ ước, mong muốn vô cùng chân thực, giản dị, mộc mạc…mà bất kỳ đứa trẻ nào sinh ra trên đời này đều mong ước có được.

Cái chết của cô bé bán diêm tội nghiệp như một lời tố cáo tới tội ác, sự thờ ơ không quan tâm của người lớn với những mảnh đời trẻ thơ tội nghiệp xung quanh chúng ta.
Thông qua câu chuyện này ta có thể thấy được tinh thần nhân văn cao thượng của nhà văn An- Đéc- Xen với những mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống này.

Đông Thảo

Từ khóa tìm kiếm

  • phân tích nhân vật cô bé bán diêm trong truyện ngắn cô bé bán diêm
0