Một câu chuyện hay về tấm gương người phụ nữ có tài
Trong công cuộc xây dựng đất nước, có biết bao người phụ nữ tài giỏi đã vượt lên chính số phận của mình bằng ý chí và nghị lực để làm giàu cho chính mình và cho đất nước. Câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe nói về chị Phan Huỳnh Minh Nguyệt sinh năm 1971, hiện chị làm Giám đốc Công ty cổ phần Duy ...
Trong công cuộc xây dựng đất nước, có biết bao người phụ nữ tài giỏi đã vượt lên chính số phận của mình bằng ý chí và nghị lực để làm giàu cho chính mình và cho đất nước. Câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe nói về chị Phan Huỳnh Minh Nguyệt sinh năm 1971, hiện chị làm Giám đốc Công ty cổ phần Duy Nguyễn và làm chủ spa Sài Gòn Beauty Care, 152 Nguyễn Trọng Tuyển, quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh.
Cha mẹ chị chia tay nhau khi chị còn rất nhỏ. Chị lớn lên bên cạnh bà ngoại. Nhà ngoại nghèo nên sau mỗi buổi học, chị phải phụ ngoại buôn bán kiếm sống.
Năm 11 tuổi, chị phải dậy từ một giờ sáng cùng ngoại đón xe đò đi Long Khánh, Đồng Nai mua chuối về bán. Sáu giờ về lại Sài Gòn, chị mới chuẩn bị tập vở đến lớp. Lên lớp Bảy, chị phải đạp xe mấy chục cây số mua rượu về bán lại cho các quán nhậu. Hồi đó chị nhỏ con và ốm yếu nhưng phải chở tới bốn can rượu đi bỏ mối. Tiền lời mỗi can chỉ đủ mua một ki-lô-gam gạo.
Có lần chị bị đụng xe, bốn can rượu bị vỡ, bắn tung tóe trên mặt đường. Hết vốn, chị chỉ biết ngồi khóc và đạp xe quay lại nặn nỉ người bán cho mua chịu rồi trả dần.
Bỏ mối rượu được hai năm, chị xin vào làm thuê cho chủ quán nhậu. Mặc dù làm việc vất vả nhưng lúc rảnh rỗi, chị lại lấy sách ra học. Ngày qua ngày chị cứ làm như vậy cho đến khi chị thi đậu vào trường chuyên Lê Hồng Phong.
Cuộc sống của mấy bà cháu chị trôi qua khốn khồ. Gia đình chị không dủ tiền mua thịt cá nên bữa ăn hằng ngày toàn đồ chay.
Học hết lớp 12, chị phải rời xa trường lớp, chị cần tiền để phụ bà nuôi em ăn học. Một người dạy miễn phí cho chị nghề may. Tuy nhiên chị vẫn ấp ủ một khát vọng được tiếp tục học. Nhờ chị chịu khór nên khách hàng đặt may ngày càng đông. Cuộc sống đỡ vất vả, chị nảy ra ý định muốn đi học lại. Ban ngày may, tối đến họcthêm Anh văn rồi tính. Lấy được bằng A Anh văn, chị xin vào làm ở một công ty nước ngoài. Công việc đòi hỏi phải tiếp xúc với người nựớc ngoài thường xuyên. Thấy kiến thức của mình quá ít, chị quyết tâm lấy được bằng Đại học.
Ước mơ cuối cùng cũng thấnh hiện thực sau bốn năm, chị rất toại nguyện khi cầm trên tay tấm bằng Cử nhân Đai học Ngoại NgữHàNội.
Chị lập gia dinh năm 1994, chồng chị là công nhân cơ khí. Cưới nhau xong, anh thi vào Đại học Mở, ngành Công nghệ Thông tin. Chị chuyển sang lằm thư kí giám đốe ở một công ty xuất nhập khẩu vi tính.
Cả hai vợ chồng chị đều nỗ lực phấn đấu. Khi con trai chị được một tuổi, chị băn với chồng mở công ty kinh doanh máy vi tính. Vét hết tiền trong nhà được mười triệu đồng, chị chạy vay thêm được năm mười triệu đồng. Công việc kinh doanh suôn sẻ, chị trả được nợ ngay. Những tưởng cuộc đời mình từ dây sẽ được ổn dịnh. Bất ngờ, chồng chị đột quỵ rồi qua đời. Chị rơi vào một cơn sốc nặng, lúc đó con chị mới hai tuổi. Đau buồn khiến chị quẫn trí, chị bỏ mặc việc kinh doanh cho nhân viên. Hai năm, ngày cũng như đêm chị nhốt mình trong phòng gậm nhấm nỗi đau. Con chị ngày một lớn. Chị giật mình phát hiện mình đã quá khờ khạo. Chị tự nhủ: "Phải tiếp tục đứng dậy, đương đầu với khó khăn để nuôi con nên người.”
Thế là chị lại lao vào công việc, quên ăn, quên ngủ. Làm việc trở lại, chị mới biết thị trường máy vi tính đã bão hòa, khó phát triển.
Làm việc mệt mỏi, chị đi massage thư giãn. Từ đây chị nảy ra ý định kinh doanh spa. Đầu tư khoảng hai trăm triệu, chị mở Spa trên đường Pasteur.
Thấy kinh doanh Spa đông khách, chủ nhà lấy lại mặt bằng. Quyết không chịu thua, chị lại chạy đôn đáo tìm mặt bằng khác. Ròng rã hàng tháng trời, cuối cùng chị đã tìm được địa điểm mới.
Nhìn chị làm việc hăng sáy, không ai biết hàng đêmchị vẫn khóc thầm cho mình. Đôi khi, chị thèm được nghe một câu an ủi, động viên mỗi khi gặp khó khăn.
Dù sao tất cả những gì trải qua đã giúp chị có thêm nghị lực sống. Mong muốn duy nhất của chị bây giờ là nuôi con khôn lớn, thành tài.
Kể một câu chuyện em đã nghe hay đã đọc vể việc gia đình, nhà trường và xã hội chăm sóc, giáo dục trẻ em hoặc trẻ em thực hiệm bổn phận với gia đình, nhà trường và xã hội.