03/06/2017, 19:41
Miêu tả chân dung người bạn của em (Bài 4)
Bạn của em rất nhiều, bạn hồi học tiểu học, bạn mới quen từ khi học cấp hai, bạn ở chòm xóm láng giềng, bạn là con các cô chú cùng cơ quan của bố mẹ. Trong số đó em thân nhất là Dung. Dung và em quen nhau từ lúc hai đứa mới bước vào lớp 6, trong một cảnh ngộ cũng thật đặc biệt, chồng sách ...
Bạn của em rất nhiều, bạn hồi học tiểu học, bạn mới quen từ khi học cấp hai, bạn ở chòm xóm láng giềng, bạn là con các cô chú cùng cơ quan của bố mẹ. Trong số đó em thân nhất là Dung.
Dung và em quen nhau từ lúc hai đứa mới bước vào lớp 6, trong một cảnh ngộ cũng thật đặc biệt, chồng sách của em rơi tung tóe, một số bạn lấy đó làm vui, riêng Dung cúi xuống giúp em nhặt lên rồi vuốt lại thật phẳng phiu và để lên ngay ngắn. Em và Dung bắt bạn với nhau từ đó.
Nét nổi bật nhất ở Dung là cặp mắt tròn thật to, thật sáng, có lẽ bạn học giỏi cũng bởi cặp mắt ấy - mẹ em bảo những người mắt sáng thường rất thông minh. Khuôn mặt bầu bĩnh trông thật dễ mến. Đặc biệt có một cái lúm đồng tiền thật sâu ở bên má phải, và dư có một cái thôi, má trái không có. Em vẫn thường đùa bạn tại cậu ham cười quá cho nên mới bị rơi mất một cái rồi đấy. Mỗi khi Dung cười cái lúm đồng tiền ấy càng sâu hơn làm cho khuôn mặt của bạn trở nên thật xinh. Mái tóc của Dung thật ngộ, những sợi tóc nó không thẳng suôn như những bạn khác mà nó cứ xoắn tít cả lên, chính vì vậy mà cả lớp đặt cho bạn biệt hiệu là Dung xoăn, nhưng Dung không bực mình chỉ cười, mặc dù không thích mái tóc xoăn của mình tí nào, bởi nó làm cho bạn vướng víu khi gội đầu, và còn bởi mặc cảm từ câu nói: Tóc xoăn thường khờ. Thế nhưng em chẳng thấy bạn khờ một tí nào. Đi học có bố mẹ đưa đón tận nơi, lại có riêng hẳn cả một máy vi tính ớ nhà, sướng bằng tiên rồi còn gì. Mỗi lần đến nhà Dung chơi hai dứa em lại ngồi chơi và học Anh văn trên máy cả tiếng đồng hồ.
Ở lớp lúc xếp hàng bao giờ Dung cũng được đứng vị trí từ đầu tiên bởi vì chiều cao khiêm tốn của bạn. Điều này thì làm cho Dung bực bội lắm. Bạn rất ghét cảm giác lúc nào cũng bị nhìn vào gáy của mọi người và đã tìm mọi biện pháp để cải thiện chiều cao khiêm tốn của mình nhưng đâu vẫn hoàn đấy. Em phải tìm cách an ủi để cho Dung bớt chạnh lòng.
Bình thường trông bạn có vẻ chậm chạp. Hạt mít của lớp (biệt hiệu mà em đặt cho bạn) phải luôn tất tả mới đi kịp bạn bè. Thế nhưng khi lên bảng giải bài tập thì lại rất nhanh ít ai theo kịp. Những phép tính dưới bàn tay Dung cứ hiện ra như nước chảy. Khi gặp bài toán khó, đôi mày cùa Dung nhíu lại, những lúc ấy thì đố ai mà nói được với bạn ấy câu gì. Các thầv cô giáo thường hay lấy Dung để nêu gương trước lớp về sự tập trung trong giờ học. Cũng thật lạ, tụi em đứa nào được nêu gương cũng cười tít mắt, thê mà Dung khi được nêu gương mặt lại đỏ rựng cả lên.
Thấm thoát, vậy là đã gần hai năm trôi qua, tình bạn giữa em và Dung ngày càng gắn bó. Em mong sao chúng em được tiếp tục học với nhau mãi, để tình bạn chúng em ngày càng đẹp hơn.