03/06/2017, 19:42
Miêu tả chân dung người bạn của em (Bài 3)
Mỗi năm học em đều được quen biết nhiều bạn bè, mỗi gương mặt như một đóa hoa trong khu vườn muôn sắc của cô giáo em và trong đó đóa hoa mà em yêu quý và nhớ mãi là Đang Anh. Đang Anh là một cô bạn gái có gương mặt bầu bĩnh, mái tóc dài đen mượt ngang vai cột rẽ hai bên chiếc nơ hồng lấm tấm ...
Mỗi năm học em đều được quen biết nhiều bạn bè, mỗi gương mặt như một đóa hoa trong khu vườn muôn sắc của cô giáo em và trong đó đóa hoa mà em yêu quý và nhớ mãi là Đang Anh.
Đang Anh là một cô bạn gái có gương mặt bầu bĩnh, mái tóc dài đen mượt ngang vai cột rẽ hai bên chiếc nơ hồng lấm tấm trắng, đôi mắt sáng hiền hòa và nụ cười hồn nhiên.
Lần đầu tiên gặp bạn ấy là ngày khai trường năm lớp một. Lúc em và các bạn đang lúng túng tìm lớp “Một ba” thì đã thấy một cô bé cầm bảng tên lớp đứng ngay ngắn trong bộ đồng phục chỉnh tề luồn miệng lên tiêng “Các bạn ơi! lớp Một ba của mình đây nè! . Từ lúc ấy em rất có cảm tình với người bạn đầy tự tin nhanh nhẹn và già dặn ấy. Có bạn còn gọi Đang Anh là “chị Hai” nữa. Năm năm trời trôi qua, Đang Anh luôn được bạn tín nhiệm bầu làm lớp trưởng. Càng ngày, bạn ấy càng biểu lộ nhiều tính tốt như lễ phép, chăm chỉ, thông minh, đoàn kết, gương mẫu. Dù phải công tác lớp, nhưng bạn luôn đạt điểm tốt ở các môn. Vì thế mỗi lần cô giáo vắng mặt, Đang Anh nhắc nhở trật tự làm cho ai cũng nể nang nghe lời bạn ấy.
Một dạo vào năm lớp bồn, cô giáo em bị bệnh nặng, phải nghỉ dạy. Đang Anh đã tự kêu gọi các bạn góp tiền mua trái cây và kéo cả năm mươi sáu học sinh cùng đến thăm cô. Thấy chúng em đến đông đủ, cô cảm động. Dù mệt nhưng cô vẫn cố gắng ngồi dậy. Cô nói: “Không ngờ các em đến đông đủ cả, cô vui lắm. Thấy các em thương cô thế này y cô cũng thấy khỏe ra”.
Một lúc sau, cô còn cố gắng giảng bài cho chúng em khỏi mất bài học. Khi cô ghi bảng thì Đang Anh chép hộ cô lên bảng. Nhờ bạn ấy mà sau hai tuần lễ cô đau, chúng em vẫn theo kịp bài học với các lớp khác.
Một hôm, em đi học sớm, ghé ngang nhà bạn để hỏi bài, bước vào góc học tập của bạn ấy, em đứng say mê nhìn thích thú không muôn dời chân. Bàn học của bạn ấy rất đầy đủ đồ dùng học tập: bút bích xanh, bút bích đo, bút chì các loại, thước kẻ, êke, compa, chồng sách vở xếp thật ngay ngắn gọn gàng. Bên cạnh thời khóa biểu được tô những màu sắc vui tươi là những cánh bướm sặc sỡ, những bông hoa và những bức hình sinh vật học do bạn ấy tự sưu tầm. Bạn ấy xếp thành từng họ, từng nhóm: như bộ bướm, bộ chuồn chuồn, bộ hiển hoa khỏa tử,...
Em trầm trồ: Ồ! Những con bướm này đẹp quá, lại hiếm nữa!. Bạn bắt ở đâu thế?. Đang Anh mủm mỉm cười, đáp: “Mình bắt một phần lớn trong những ngày về nghỉ ở miền quê. Còn lại là người quen tặng cho mình vì biết mình rất thích”. Nói rồi bạn lấy chiếc kính lúp ra đưa em và bảo “Bạn xem này, chiếc kính này cho mình thấy rõ cấu tạo cơ thể của chúng”. Em kêu lên:
“Ồ! Hay quá!”
Đang Anh lại cho em xem những con vật bạn ấy đã suu tầm được, ngâm trong các lọ phoóc môn như rắn lục, bò cạp, rết... em rùng mình hỏi: “Bạn không sợ à?”. Đang Anh nói: “Ban đầu cung sợ nó cắn. Nhưng chúng chết rồi nên không sợ nữa. Minh ao ước sau này sẽ nghiên cứu nhiều hơn về thế giới loài vật”.
Hỏi bài bạn xong em ra về và rất tự hào về người bạn tốt có tinh thần say mê khoa học ấy.
Ở trong lớp, ngoài việc học tập và làm công tác lớp trưởng, bạn ấy luôn luôn thân ái đoàn kết, cởi mở và giúp đỡ bạn bè. Bạn cũng là gương tốt về lễ phép với thầy cô và phụ giúp cho mẹ trong việc nhà.
Thật trời chẳng phụ lòng người tốt! Đang Anh của em luôn đạt danh hiệu học sinh xuất sắc trong nhiều năm liền. Bạn ấy là tấm gương tốt cho chúng em noi theo. Truyện cổ tích ngày xưa có một tấm gương thần soi vào là biết ai tốt, ai xấu. Bạn Đang Anh chính là tấm gương thần ấy.