Lạc mùa
Đánh giá bài viết Ngày xưa em vốn thuộc về tôi Sắc thắm, hương trinh ngát nẻo đời Môi mắt dạt dào yêu thuở trước Bỗng tàn theo mộng chốn xa xôi Từ tôi xa vắng mái trường xưa Hoa cũ tàn theo gió lạc mùa Áo trắng pha thêm màu gió bụi Đâu còn so sánh những hơn thua Tôi, em chia cách cuối mùa thi Hai ...
Đánh giá bài viết Ngày xưa em vốn thuộc về tôi Sắc thắm, hương trinh ngát nẻo đời Môi mắt dạt dào yêu thuở trước Bỗng tàn theo mộng chốn xa xôi Từ tôi xa vắng mái trường xưa Hoa cũ tàn theo gió lạc mùa Áo trắng pha thêm màu gió bụi Đâu còn so sánh những hơn thua Tôi, em chia cách cuối mùa thi Hai lối.. chờ nhau có được gì… Những cánh ...
Ngày xưa em vốn thuộc về tôi
Sắc thắm, hương trinh ngát nẻo đời
Môi mắt dạt dào yêu thuở trước
Bỗng tàn theo mộng chốn xa xôi
Từ tôi xa vắng mái trường xưa
Hoa cũ tàn theo gió lạc mùa
Áo trắng pha thêm màu gió bụi
Đâu còn so sánh những hơn thua
Tôi, em chia cách cuối mùa thi
Hai lối.. chờ nhau có được gì…
Những cánh phượng khô giờ lũ lượt..
Xếp vào hành lý lúc ra đi…
Nơi này hoa cũng nồng hương sắc
Nhưng phượng đâu hồng như má em
Chỉ có xác hoa mùa hạ cũ…
Đỏ như nỗi nhớ rớt bên thềm…
Bây giờ gốc phượng sân trường cũ
Có rợp màu hoa tuổi học trò..?
Sắc thắm năm nào ta ép sách
Chắc nằm khô héo giữa trang thơ.