kể về một kỉ niệm thời ấu thơ.
Đề bài: Em hãy kể về một kỷ niệm đẹp thời ấu thơ mà em nhớ nhất văn mẫu 6. Hôm nay em được về thăm quê ngoại sau khi thi đỗ vào trường chuyên cấp hai của thành phố. Dù sống ở thành phố từ bé nhưng em lại có một thời thơ ấu tươi đẹp ở quê ngoại, nơi có người bạn em yêu quý nhất, là Tuấn. Còn nhớ mùa ...
Đề bài: Em hãy kể về một kỷ niệm đẹp thời ấu thơ mà em nhớ nhất văn mẫu 6. Hôm nay em được về thăm quê ngoại sau khi thi đỗ vào trường chuyên cấp hai của thành phố. Dù sống ở thành phố từ bé nhưng em lại có một thời thơ ấu tươi đẹp ở quê ngoại, nơi có người bạn em yêu quý nhất, là Tuấn. Còn nhớ mùa hè năm lớp hai, cách đây đã bốn năm, lần đầu tiên em được về chơi quê ngoại. Quê ngoại ở mãi tận Thái Bình xa xôi với khung cảnh khác biệt hẳn so với thành phố nhưng lại vô cùng ...
Đề bài: Em hãy kể về một kỷ niệm đẹp thời ấu thơ mà em nhớ nhất văn mẫu 6.
Hôm nay em được về thăm quê ngoại sau khi thi đỗ vào trường chuyên cấp hai của thành phố. Dù sống ở thành phố từ bé nhưng em lại có một thời thơ ấu tươi đẹp ở quê ngoại, nơi có người bạn em yêu quý nhất, là Tuấn.
Còn nhớ mùa hè năm lớp hai, cách đây đã bốn năm, lần đầu tiên em được về chơi quê ngoại. Quê ngoại ở mãi tận Thái Bình xa xôi với khung cảnh khác biệt hẳn so với thành phố nhưng lại vô cùng yên bình và trong lành. Vì lần đầu tiên được về quê nên mọi thứ với em đều mới lạ, từ cái giếng ở đầu nhà ngoại, đến những cánh đồng lúa xanh tươi trải dài bát ngát. Ngoại còn nấu món canh cua đồng do chính tay ngoại đi bắt ngoài đồng về cho em ăn, những kỉ niệm yêu thương đó ở quê ngoại không bao giờ em quên được. Con người ở quê ngoại cũng rất chan hòa và tình cảm nhất là khi thấy em đi cùng ngoại ngoài đường, ai cũng tươi cười khen ngoại em có đứa cháu thật đáng yêu và ngoan ngoãn.
Cũng chính ở đây em được quen với những người bạn thật giản dị và tốt bụng, trong đó có Tuấn. Nhà Tuấn ở sát bên nhà ngoại em, về quê hôm trước, chỉ chiều hôm sau là em gặp Tuấn và mấy ngày sau hai đứa đã trở nên thân thiết. Tuấn là cậu con trai có đôi mắt tinh nghịch, mái tóc cắt cua khá ngộ nghĩnh và rất hài hước. Nhờ có Tuấn mà em được quen biết với nhiều người bạn trong xóm hơn và được chơi rất nhiều trò chơi dân gian mà trước giờ em chưa từng biết. Vì biết em lần đầu tiên được về quê nên ngoại đã chủ động nhờ Tuấn dẫn em đi làm quen với các bạn trong xóm và cho phép em được chơi cùng các bạn. Nhờ lần về thăm quê này và được quen với Tuấn mà em đã có một kỉ niệm ấu thơ thật đáng nhớ trong suốt cuộc đời.
Tuấn dẫn em đi khắp xóm chỉ cho em những điều mới lạ, từ con gà, con vịt đáng yêu đến những con trâu đen có sừng mà em chỉ được nhìn qua sách vở nay đều hiện hữu trước mắt. Dọc lối đi trên đường là những hàng dừa xanh và cao vun vút, gió thổi chiều quê nhè nhẹ vừa yên bình vừa có một nét mới lạ mà em chưa từng được biết. Chỉ mất một tuần em đã làm quen được hầu hết các bạn trong xóm, nào là bạn Nga với mái tóc tết dài xinh hai bên, nào bạn Tuấn là chuyên gia trong việc bày ra các trò chơi mới mẻ và vui nhộn.. . Về quê cũng là lần đầu tiên em được tham gia những trò chơi dân gian như: ô ăn quan, nhảy dây, lò cò và trò chơi yêu thích nhất của em là thả diều.
Tuấn là người làm diều rất giỏi, một lần Tuấn gọi em sang và cho em xem những chiếc diều do chính tay bạn ấy làm. Tuấn làm diều rất khéo, dù những chiếc diều được bạn ý gắn keo bằng cơm nguội hay những cánh diều được cắt từ những tờ giấy đã dùng nhưng chiếc diều trông lại rất đáng yêu và chắc chắn. Em còn giúp Tuấn trang trí màu sắc và hoa văn cho những chiếc diều. Lần đầu tiên chính em đã tự tay làm được một chiếc diều cho mình nhờ có sự giúp đỡ của Tuấn, chiếc diều được tô màu hồng rất đáng yêu. Tuấn còn bảo em hãy ghi những ước mơ của mình lên cánh diều để khi thả, cánh diều sẽ đưa những ước mơ ấy lên trời cao và nhất định mọi ước mơ đó sẽ trở thành hiện thực.
Đó là một buổi chiều mùa hè trời xanh cao và thoáng mát, những đứa trẻ trong xóm rủ nhau ra cánh đồng xanh mát để chơi thả diều. Tuấn cùng em đem hai chiếc diều được cuộn dây vào ống bơ đi cùng các bạn. Em chưa bao giờ được tận mắt xem chơi thả diều, chỉ nhìn thấy người ta chơi vài lần vào những ngày lễ hội qua ti vi. Các bạn dần thả dây và gió lộng đã thổi những cánh diều bay cao vút lên những tầng mây xanh, nào xanh, đỏ, tím , vàng, những cánh diều đủ màu sắc bay lượn trên không trung. Tuấn chưa thả diều vội mà quay sang giúp em gỡ dây. Tuấn giúp em gỡ từng sợi dây và dạy cho cách chạy làm sao để vừa thả dây vừa làm cho diều bay lên từng chút một. Chạy được vài lần mà chẳng thấy diều của mình bay lên em có hơi thất vọng, nhưng Tuấn không nản lòng, cậu ấy đến gần và làm mẫu cho em xe, vừa chạy vừa khích lệ em. Cuối cùng, chiếc diều ghi những ước mơ trong sáng của tuổi thơ ấu đã của em đã thỏa sức bay lên không trung.
Một vùng trời trong xanh với những đám mây trắng trôi lững lờ điểm xuyết những cánh diều nho nhỏ cùng tiếng cười ngân vang cả cánh đồng quê. Khoảnh khắc ấy không bao giờ phai mờ trong tâm trí em. Sau ba tháng nghỉ hè em lại cùng gia đình trở về thành phố. Ngày tạm biệt, tất cả các bạn trong xóm đều đến thăm em, các bạn tặng cho em những món quà quê độc đáo, riêng Tuấn, bạn tặng cho em một con tò he hình cánh diều tự làm. Những tình cảm, những món quà thật giản dị nhưng lại chan chứa bao tình cảm yêu thương, quý mến. Những tháng ngày ở quê ngoại sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em. Lần này về quê, ngoại nói vì thành tích học tập tốt nên Tuấn đã được chuyển lên tỉnh học. Không được gặp người bạn ấu thơ ngày ấy của mình nhưng em vẫn luôn cảm ơn Tuấn vì bạn ấy đã đem đến cho em những kỉ niệm ấu thơ thật đáng nhớ.