24/05/2017, 12:54

Hãy miêu tả một em bé ngây thở, bụ bẫm đang tập đi, tập nói

Đứa bé luôn luôn dễ thương vì nó ngây thơ, trong trắng và cực kì đáng yêu, dê thương. Cùng xem bài văn tả về đứa bé đáng yêu như thế nào nha. I. DÀN Ý 1. Mở bài: * Giới thiệu chung: - Em bé tên là gì? Mấy tuổi? (Cu Khôi, gần một tuổi). - Con của ai? ...

Đứa bé luôn luôn dễ thương vì nó ngây thơ, trong trắng và cực kì đáng yêu, dê thương. Cùng xem bài văn tả về đứa bé đáng yêu như thế nào nha.

I.  DÀN Ý

1.  Mở bài:

* Giới thiệu chung:

- Em bé tên là gì? Mấy tuổi? (Cu Khôi, gần một tuổi).

- Con của ai? (Anh Hai, anh trai của em).

2.  Thân bài:

* Tả em bé:

- Hình dáng: Thân hình, mái tóc, gương mặt...

- Tính nết: Hiếu động, vui vẻ, ngoan ngoãn...

- Hành động: Đang tập đi, tập nói...

3.  Kết bài:

* Cảm nghĩ của em:

- Yêu quý bé.

- Mong được dắt bé đi chơi công viên.

II.  Bài làm

“Cu Khôi ơi! CỐ lên nào! Một, hai, ba...! Giỏi lắm, con trai mẹ giỏi lắm! ”. Chị Hai sung sướng khi thấy con mình đã đi được ba bốn bước. Cu Khôi giơ hai tay ra phía trước như chờ người đón, chân loạng choạng chưa vững, thân hình lắc lư trông thật ngộ. Bé ào vào lòng mẹ, dúi đầu vào ngực mẹ rồi quay ra toét miệng cười với những người xung quanh đang reo hò, cổ vũ.

Cu Khôi là con đầu lòng của anh Hai. Bé mới được mười một tháng. Gương mặt bầu bĩnh, đôi má hồng hồng như màu táo chín, ai trông thấy cũng muốn hôn. Cặp mắt đen láy mở to dưới hàng mi dài cong vút. Mỗi khi bé cười, đôi môi tươi như cánh hồng hé nở, Đềlộ mấy chiếc răng sữa trắng muốt. Nụ cười hồn nhiên, thơ ngây của bé làm cho gương mặt bé càng đáng yêu hơn.

Cu Khôi mới lẫm chẫm biết đi nên thích đi lắm. Nó thường nhoài khỏi lòng mẹ, vịn thành giường lần từng bước một. Mười ngón tay bụ bẫm bám chặt cho khỏi ngã. Có lúc, bé dám buông tay nhưng chỉ được vài bước, nó ngã ngồi xuống đất rồi lại loay hoay đứng dậy đi tiếp. Mọi người trong gia đình hồi hộp và thích thú theo dõi những bước đi chập chững đầu tiên của bé.

Trong số đồ chơi, cu Khôi thích nhất quả bóng và chiếc ôtô. Chị Hai bấm công tắc cho xe chạy, bé thích thú vỗ tay cười rồi nhanh nhẹn bò theo. Nhiều lúc nó ném quả bóng nhựa vào gầm bàn rồi lại chui vào lấy ra, mấy lần nhưthế.

Mẹ em và chị Hai thường dạy cu Khôi tập nói. Giờ đây bé đã biết nói từng tiếng một: Ba, bà, mẹ, cây, hoa, măm, ụm... Cái giọng ngọng nghịu, non nớt của bé mới dễ thương làm sao!

Đùa nghịch chán, cu Khôi lại lăn ra ngủ. Chị Hai bế bé lên giường, đặt nằm ngay ngắn, nhưng chỉ được một lát là bé dang rộng tay chân, cái đầu hơi ngoẹo sang một bên, mái tóc dợn sóng xoã bồng bềnh trên gối. Đôi mắt khép hờ, đôi môi đỏ tươi thỉnh thoảng lại nún nún như đang bú.

Em rất thích ngắm cu Khôi ngủ. Thỉnh thoảng em lại cúi xuống hôn đôi má bầu bĩnh thơm thơm mùi sữa. Mẹ em thường bảo cái dáng nằm của nó là dễ nuôi, hay ăn chống lớn.

Cả nhà em ai cũng yêu quý bé. Có bé, căn nhà lúc nào cũng rộn tiếng cười vui. Chỉ vài tháng nữa là em có thể dắt cháu đi chơi công viên Đầm Sen được

Nguồn:
0