Hãy kể chuyện về gia đình em vào một tối thứ bảy
– Bài 1 Bố em là một hướng dẫn viên du lịch nên thường vắng nhà, mẹ em là công nhân nhà máy còn anh trai em đi học xa vì vậy tối thứ bảy luôn là thời gian em thích nhất vì hôm đó là ngày cả gia đình em được quây quần đông đủ bên nhau. Và hôm nay là một ngày thứ bảy rất đặc biệt. Buổi chiều, ...
– Bài 1
Bố em là một hướng dẫn viên du lịch nên thường vắng nhà, mẹ em là công nhân nhà máy còn anh trai em đi học xa vì vậy tối thứ bảy luôn là thời gian em thích nhất vì hôm đó là ngày cả gia đình em được quây quần đông đủ bên nhau. Và hôm nay là một ngày thứ bảy rất đặc biệt. Buổi chiều, sau khi anh trai đến đón em trước cổng trường, em đã bàn với anh về kế hoạch chuẩn bị một món quà bất ngờ cho bố mẹ.
Giống với mọi tối thứ bảy khác, mẹ luôn là người chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho cả gia đình, nào thì nem, nào thì súp và mẹ luôn luôn nhớ món mà hai anh em thích nhất là sườn xào chua ngọt, thích hơn nữa còn có thêm cả món canh cua đồng do bà ngoại chính tay từ quê đem lên từ buổi sáng.
Trong bữa cơm tối, gia đình em vừa ăn cơm vừa xem thời sự của Đài truyền hình Việt Nam. Bố nói, xem thời sự thường xuyên cũng chính là một cách để trau dồi kiến thức, bố còn nói bây giờ tình hình trên thế giới và trong nước có nhiều biến động, nếu không xem thời sự sẽ trở thành người lạc hậu. Sau khi ăn cơm xong, em phụ giúp mẹ dọn bát đũa còn anh trai em phụ mẹ rửa bát. Bố thường khen hai anh em đều đã lớn và biết thương mẹ.
Ăn tối xong là thời gian cả gia đình em quây quần bên nhau và nói chuyện về những việc xảy ra trong suốt một tuần vừa rồi. Thường thì em sẽ hỏi về những nơi bố đã đi qua trong tuần với gương mặt háo hức và vui sướng khi được bố kể lại những danh lam thắng cảnh mà bố đã đưa khách du lịch đi. Bố còn hứa khi hai anh em lớn và ngoan sẽ đưa cả nhà đi du lịch từ Nam ra Bắc. Còn bố thì sẽ hỏi về tình trạng học tập của hai anh em trong suốt tuần qua. Nếu gặp vấn đề trong môn học nào đó như bị điểm kém em đều không sợ khi nói với bố mẹ vì bố mẹ không bao giờ trách mắng nặng lời mà luôn nhẹ nhàng khuyên bảo.
Mẹ còn khen hai anh em rất biết nghe lời và luôn giúp mẹ làm việc nhà. Bố nghe vậy liền mỉm cười xoa đầu em rồi đi vào lấy ra một tập ảnh nói là quà cho hai anh em ngoan. Em xin bố và rất vui sướng khi nhìn thấy đó là những tấm hình về phong cảnh Việt Nam nơi mà bố đã đi qua trong suốt một tuần qua. Bố biết em là người thích đi du lịch và ao ước một ngày nào đó sẽ được đi vòng quanh thế giới nên bố đã cẩn thận chụp lại tất cả những cảnh đẹp nơi bố đi qua và tặng em, đó là một món quà thật ý nghĩa. Em hôn lia lịa lên má bố và hứa sẽ luôn chăm ngoan trở thành trò giỏi cho bố mẹ vui lòng.
Hôm nay là thứ bảy nên bố cho hai anh em một buổi tối được nghỉ ngơi mà theo lời bố đó là một buổi xả “ stress” sau một tuần học tập vất vả, hơn thế nữa bố còn âu yếm em và nói muốn dành trọn vẹn thời gian buổi tối thứ bảy bên con gái yêu. Anh trai kéo em vào trong nhà để thực hiện kế hoạch đã được “lên lịch” từ trước sau khi đã để bố và mẹ cùng ngồi ngoài phòng khách và chờ đợi. Anh em bê ra một chiếc bánh kem to để trong tủ lạnh còn e chạy đến tung những cánh hoa làm từ giấy trước con mắt bất ngờ của cả bố và mẹ rồi cùng nói: “ Mừng kỉ niệm 20 năm ngày cưới của bố mẹ, chúng con hứa sẽ luôn chăm ngoan học và học tập tốt”. Cả bố và mẹ đều rất xúc động, mẹ em còn rơi nước mắt chạy đến ôm lấy hai anh em và nói “cảm ơn các con yêu của mẹ”.
Bố mẹ luôn vậy, luôn là người chăm lo cho cả gia đình, luôn là người mua bánh kem và gửi những lời chúc tốt đẹp nhất cho hai anh em nhưng lại quên mất ngày kỉ niệm của mình. Bố không rơi nước mắt như mẹ nhưng em biết bố không chỉ bất ngờ mà còn có một niềm tự hào về hai anh em. Mẹ còn hỏi rất nhiều câu như tại sao hai anh em lại biết ngày kỉ niệm của bố mẹ hay ai đã giúp các con chuẩn bị món quà này. Thực ra bà ngoại chính là người đã giúp hai anh em làm bánh kem và nhắc tới ngày kỉ niệm của bố mẹ nhưng bà xin được “ giữ bí mật”. Sau đó, em còn hát tặng bố mẹ bài hát “ Cả nhà thương nhau”, đây là buổi tối thứ bảy rất đặc biệt với bố mẹ và cũng là một buổi tối thứ bảy ấm áp nhất của gia đình em. Chiều mai vì công việc đột xuất nên bố sẽ phải đi sớm nhưng bố nói vì buổi tối thứ bảy đặc biệt này mà bố không còn thấy mệt mỏi nữa, bố hứa tuần sau về sẽ đem cho em những bức ảnh mới về phong cảnh, con người Việt Nam do chính tay bố chụp. Đã hơn 10 giờ nên bố mẹ bảo hai anh em đi ngủ và đêm nay bố sẽ thay mẹ đọc những câu chuyện cổ tích và ru em vào giấc ngủ. Giọng đọc của bố, sau một tuần xa cách lại càng trở nên ấm áp và gần gũi hơn.
Không khí ấm áp, hạnh phúc của buổi tối thứ bảy đã theo em vào giấc mơ. Em mong sao buổi tối thứ bảy nào cũng kéo dài mãi để cả gia đình em có thêm thời gian quây quần bên nhau. Đó là buổi tối như tiếp thêm sức mạnh cho em để tiếp tục cố gắng trở thành con ngoan trò giỏi, để không phụ công bố mẹ.
– Bài 2
Hôm nay là thứ bảy, sau bữa cơm gia đình em ngồi quây quần bên chiếc bàn uống nước. Trong buổi sum họp này có bà nội em, bố em, mẹ em, em của em và em.
Bố em ngồi đọc báo trong phòng khách. Vừa đọc, bố vừa nhâm nhi ngụm chè nóng. Bố em có thói quen đọc báo vào buổi tối. Loại báo mà bố thích nhất là báo An ninh Thủ đô. Mỗi khi có mực cười vui, bố lại đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Em biết bố không đọc báo như chúng em đâu, bố không bỏ sót một chi tiết nào trong báo. Bà em ngồi xem vô tuyến. Đến phần thời sự có giới thiệu về cảnh đồng bào sông Cửu Long đang bị lũ lụt, bà chép miệng, đau xót, còn cả nhà chăm chú nhìn lên ti vi, xúc động khôn cùng… Trong khi bà em ngồi xem vô tuyến thì mẹ em ngồi đan áo. Đôi tay mẹ đan nhanh thoăn thoắt. Em chỉ nghe thấy tiếng hai chiếc kim đan va vào nhau “cách, cách”. Vì hôm nay là thứ bảy, nên em không phải học bài. Bố bảo: "Con nghỉ ngơi đi, ngày mai học cũng được”. Em đi lấy chiếc nhíp, nhổ tóc sâu cho mẹ. Tóc mẹ đã lốm đốm sợi bạc. Nhìn mẹ, em càng thấy thương mẹ hơn. Mẹ phải làm việc vất vả để cho hai chị em chúng con ăn học. Em chỉ ước sao tóc mẹ mãi màu xanh. Bé Nguyên đang ngồi trên lòng bố, khi thấy em được mẹ khen: “Con gái mẹ nhổ khéo quá” bé lại chạy ra vớ lấy tóc mẹ. Khi có chiếc tóc sâu, hai chị em tranh nhau nhổ. Những lúc ấy mẹ em lại nói: “Chị lớn phải nhường em, em bé phải nghe lời chị”. Đồng hồ điểm 20 giờ rười rồi, nồi khoai vừa chín. Mọi người vui vẻ nói chuyện đầm ấm. Bé Nguyên khoe “Mẹ ơi, hôm nay con được hai điểm mười đấy mẹ ạ”. Mẹ khen “Con mẹ giỏi quá, thế còn chị thì sao?”. Em nói: “Con được điểm chín môn Vật lí mẹ ạ”. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ, ông bà và thầy cô giáo.
Bây giờ là 21 giờ rồi, em mắc màn đi ngủ. Nằm trên giường ấm, em vẫn tưởng như buổi sum họp gia đình đang diễn ra. Em mong sao gia đình em sẽ có những buổi sum họp vui hơn hôm nay.
– Bài 3
Tối nào cũng vậy, ba tôi phải dạy thêm ở trường trung cấp nên ngày nào ba cũng về trễ. Do vậy, chỉ có ngày thứ bảy gia đình tôi mới quây quần bên nhau. Dù hôm ấy trời có se se lạnh nhưng không khí gia đình vào buổi tối thật ấm áp!
Từ sớm mẹ tôi đã chuẩn bị thức ăn và hai chị em tôi cũng đã dọn dẹp nhà cửa. Tối đến, em tôi thì cứ đi ra đi vào để ngóng chờ ba. Còn tôi thì cùng mẹ loay hoay dưới bếp để nấu bữa cơm tối. Đang ở dưới bếp, bỗng có tiếng gọi của em tôi: “Ba! Ba về rồi mẹ ơi!”. Mẹ và tôi cùng chạy lên nhà, ba đang cởi giày. Tôi đi cất cặp cho ba còn mẹ tôi chỉ kịp mang chậu rửa mặt. Em tôi nhanh nhảu rót một ly nước mát cho ba uống. Một lát sau, cả gia đình tôi đã quây quần bên mâm cơm nóng hổi.
Từ khi ba tôi về, em tôi cứ đòi ngồi kế bên ba để gắp thức ăn cho ba. Hôm ấy, mẹ nấu những món ăn thật hấp dẫn. Nào là món canh chua cá lóc thơm lừng, đĩa gà hấp lá chanh vàng ươm, đĩa rau trộn xa lách xanh mơn mởn và cuối cùng là món tráng miệng với những trái cây được mẹ cắt, gọt. Cả nhà tôi sum họp bên nhau, ba tôi hỏi về chuyện học tập của hai chị em chúng tôi, rồi việc nhà,… Tôi khoe với ba những bông hoa điểm 10 đỏ chói. Em tôi thì kể cho cả nhà nghe những chuyện ở trường và ra những câu đố mẹo khiến cả nhà phải bật cười. Đôi khi tôi thua thì tôi lại tìm đủ mọi cách cãi lại em tôi để tôi thắng. Ba mẹ nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến và nụ cười hài lòng. Ăn xong, ba tôi lại ghế ngồi đọc báo. Em tôi ngồi xem bộ phim “ Những loài động vật máu lạnh”. Tôi và mẹ dọn dẹp chén, bát. Sau đó, mẹ tôi tranh thủ may những bộ quần áo bị rách. Còn tôi ngồi đọc truyện và nghe nhạc. Đến 8g, ba rủ cả nhà đi chơi. Cả nhà tôi đi dạo phố và uống trà sữa ở công viên. Đường phố thật đông đúc và tấp nập. Vừa đi hai chị em tôi vừa đùa giỡn, còn ba mẹ thì thảo luận về những điều trong ngành giáo dục.
Khi đi ngang qua những em nhỏ ăn xin, không có tình thương của cha mẹ hay vòng tay yêu thương của người thân, tôi càng quý trọng từng giây phút bên cạnh gia đình. Tôi mong sao ngày nào cũng là ngày thứ bảy để cả nhà tôi lại luôn quây quần hạnh phúc bên nhau.
Những giây phút gia đình sum họp hạnh phúc bên nhau chính là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn chị em chúng tôi mỗi ngày một lớn hơn. Bởi vậy, mỗi tối trước khi đi ngủ, sau khi đọc kinh, tôi thầm cầu nguyện cho cả nhà luôn được mạnh khoẻ, bình an và hạnh phúc!