Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Văn mẫu lớp 5
Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Văn mẫu lớp 5 4.8 (96%) 380 votes Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Bài làm 1 Trong thành phố này, có nhiều việc tốt xảy ra hằng ngày. Một việc tốt em vừa được chứng kiến chỉ nhỏ bé ...
Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Văn mẫu lớp 5 4.8 (96%) 380 votes Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Bài làm 1 Trong thành phố này, có nhiều việc tốt xảy ra hằng ngày. Một việc tốt em vừa được chứng kiến chỉ nhỏ bé thôi nhưng đối với em ý nghĩa lại rất to lớn. Việc tốt đó càng lớn ...
Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Bài làm 1
Trong thành phố này, có nhiều việc tốt xảy ra hằng ngày. Một việc tốt em vừa được chứng kiến chỉ nhỏ bé thôi nhưng đối với em ý nghĩa lại rất to lớn. Việc tốt đó càng lớn khi người làm là một người tàn tật.
Chủ nhật vừa qua, em cùng bà nội ra bến xe buýt, đi Phú Lâm. Xe dừng, người lên kẻ xuống chen lấn, xô đẩy nhau. Trong xe đông nghẹt người, hai bà cháu không tìm ra một ghế trống đành phải đứng. Trước mặt em, một số thanh nièn khoẻ mạnh, mặc quần áo kiểu này kiểu nọ, nói cười huyên thuyên. Em cảm thấy khó chịu. Bà nội em đã bảy mươi tám tuổi, họ có nhìn thấy không nhỉ? Xe bắt đầu chạy, em giữ lấy tay bà. Khi xe thắng lại, hai bà cháu,như muốn té ngửa. Bỗng có tiếng trong trẻo vang lèn phía sau:
– Thưa cụ, cháu mời cụ ngồi xuống ghế của cháu:
Bà em và em cùng quay lại. Em reo lên.
– A! Chị Hoa.
Em định ấn bà em ngồi xuống ghế. Chợt em dừng tay. Em nhìn xuống chân chị. Như hiểu ý, chị nói:
– Dù sao cháu cũng là thanh niên. Cụ cứ ngồi cho khoẻ kẻo lúc thắng xe lỡ bị té…
Chị Hoa với một chân bị tàn tật đứng lên. Bà em cảm động ngồi xuống trong khi chị run run vịn tay vào hàng ghế… Những thanh niên đang cười đùa chợt đỏ mặt. Có người lén đứng lên, len ra gần phía cửa. Bà em kéo chị Hoa ngồi xuống. Với cử chỉ âu yếm, bà quạt cho chị. Luồng gió mát như lan rộng khắp lòng xe…
Chị Nguyễn Kim Hoa, cô gái hiền lành tàn tật của khu phố em làm cho em mến phục. Chị khiêm tốn trong cách ăn mặc nhưng chị mới thật là người lịch sự, văn minh. Ôi! Đẹp làm sao những con người đáng quý.
Em hãy thuật lại một việc làm tốt mà em đã chứng kiến tại nơi em ở – Bài làm 2
Ông Tám cạnh nhà em, tuy tuổi đã cao nhưng vần còn làm được nhiều việc có ích cho hàng xóm.
Trưa hôm qua, đi học về, khoảng gần trước nha ông, bỗng nhiên một bạn học sinh đang chạy xe đạp bị té ngã lăn kềnh ra.
Cũng may là sát mé đường, nếu không các xe phía sau đã tông tới rồi. Bạn ấy bị lọt ổ gà và chỉ bị trầy xước nhẹ thôi.
Nghe lao xao, ông Tám cùng chạy ra xem sự tình. Ông lấy dầu xức cho bạn ấy và sửa lại giùm đôi chỗ xe bị móp. Bạn học sinh, mặt chưa hoàn hồn, khoanh tay cám ơn ông Tám rồi lên xe chạy tiếp.
Về nhà, ăn cơm xong em mới lon ton ra hóng mát dưới hóng hàng cây dọc đường. Ồ, ông Tám đang hì hục xúc đất giữa trời nắng chang chang, mồ hôi nhễ nhại. Em chạy lại:
– Dạ, Ông Tám làm gì vậy?
– Ông lấp cái ổ gà khi nãy đó con. Sợ người qua đường vấp té. Quay nhìn thì cái hố đã phẳng lì.
Ông Tám thật là đáng kính. Giá biết vậy, em đã ra phụ ông một tay rồi.