Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn mẫu lớp 4
Đánh giá bài viết Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn mẫu lớp 4 Thưa cô, em là Trần Dưỡng học sinh lớp 4A của cô năm ...
Đánh giá bài viết Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn mẫu lớp 4 Thưa cô, em là Trần Dưỡng học sinh lớp 4A của cô năm ngoái ở trường phổ thông cơ sở Kim Đồng. Nhân dịp năm mới, em viết thư này kính thăm cô và gia ...
Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn mẫu lớp 4
Thưa cô, em là Trần Dưỡng học sinh lớp 4A của cô năm ngoái ở trường phổ thông cơ sở Kim Đồng. Nhân dịp năm mới, em viết thư này kính thăm cô và gia đình.
Cô đã chuyển đi trường khác, em không được học cô nữa nhưng tình thầy trò, em không bao giờ quên. Những lời dạy bảo của cô, đã giũp đỡ em nhiều trong công việc học tập và sửa chữa tính nết. Năm ngoái em còn kém môn Tập làm văn, chữ viết nguệch ngoạc, ý lộn xộn, nhiều lỗi chính tả và ngữ pháp. Cô đã chỉ ra khuyết điểm và cách sửa chữa nhưng em ít thực hiện. Hè vừa qua, theo lời cô dặn, mẹ em đã tìm cách giúp em sửa chữa một số lỗi viết văn. Mẹ giao hẹn mỗi ngày em phải làm xong mấy bài tập, học thuộc lòng một đoạn văn. Nếu chữ nguệch ngoạc, đầu câu không viết hoa thì phải chép lại nhiều lần. Mẹ còn chọn mỗi ngày hai câu văn mẫu tả cảnh hay kể chuyện ngắn gọn để em bắt chước, cứ mỗi câu đặt thêm ba câu cùng kiểu nhưng khác vần. Thú thật, lúc đầu em chán quá, nhiều lần phải chép lại đến mỏi tay, nhiều câu nghĩ mãi không ra cách bắt chước. Sợ mẹ, em cũng cố làm cho xong. Dần dà lại hoá hay cô ạ. Tập viết cẩn thận mãi thành quen tay,giờ viết bẩn, viết xấu là chính em cũng không chịu được, cô đọc thư này, chắc không nỡ quở trách chữ em nữa. Em thuộc khá nhiều thơ, lời văn em hình như có khá hơn. Bố em đọc thấy không nói gì, chỉ gật gù, em chắc là đỡ tủi, tạm được. Riêng khoản ý lộn xộn, em chưa chữa được vì khó quá cố ạ. Em đang cố gắng tập suy nghĩ sao cho mạch lạc, em mong cô viết thư góp ý giúp em chuyện này.
Cô kính mến! Em kể chuyện em đã dài dòng. Em kính chức cô và các anh chị sức khoẻ và mọi điều tốt lành.
Kính thư Học trò của cô