13/01/2018, 16:54

Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn hay lớp 4

Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn hay lớp 4 Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở ...

Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Văn hay lớp 4

Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn thành phố Hải Phòng

Thưa cô, em là Trần Dưỡng học sinh lớp 4A của cô năm ngoái ở trường phổ thông cơ sở Kim Đồng. Nhân dịp năm mới, em viết thư này kính thăm cô và gia đình.

Cô đã chuyển đi trường khác, em không được học cô nữa nhưng tình thầy trò, em không bao giờ quên. Những lời dạy bảo của cô, đã giũp đỡ em nhiều trong công việc học tập và sửa chữa tính nết. Năm ngoái em còn kém môn Tập làm văn, chữ viết nguệch ngoạc, ý lộn xộn, nhiều lỗi chính tả và ngữ pháp. Cô đã chỉ ra khuyết điểm và cách sửa chữa nhưng em ít thực hiện. Hè vừa qua, theo lời cô dặn, mẹ em đã tìm cách giúp em sửa chữa một số lỗi viết văn. Mẹ giao hẹn mỗi ngày em phải làm xong mấy bài tập, học thuộc lòng một đoạn văn. Nếu chữ nguệch ngoạc, đầu câu không viết hoa thì phải chép lại nhiều lần. Mẹ còn chọn mỗi ngày hai câu văn mẫu tả cảnh hay kể chuyện ngắn gọn để em bắt chước, cứ mỗi câu đặt thêm ba câu cùng kiểu nhưng khác vần. Thú thật, lúc đầu em chán quá, nhiều lần phải chép lại đến mỏi tay, nhiều câu nghĩ mãi không ra cách bắt chước. Sợ mẹ, em cũng cố làm cho xong. Dần dà lại hoá hay cô ạ. Tập viết cẩn thận mãi thành quen tay,giờ viết bẩn, viết xấu là chính em cũng không chịu được, cô đọc thư này, chắc không nỡ quở trách chữ em nữa. Em thuộc khá nhiều thơ, lời văn em hình như có khá hơn. Bố em đọc thấy không nói gì, chỉ gật gù, em chắc là đỡ tủi, tạm được. Riêng khoản ý lộn xộn, em chưa chữa được vì khó quá cố ạ. Em đang cố gắng tập suy nghĩ sao cho mạch lạc, em mong cô viết thư góp ý giúp em chuyện này.

Cô kính mến! Em kể chuyện em đã dài dòng. Em kính chức cô và các anh chị sức khoẻ và mọi điều tốt lành.

Kính thư Học trò của cô

Em được thầy (cô) giáo cũ chăm sóc chu đáo, và sự chăm sóc ấy trở thành kỷ niệm khó quên. Em lại phải di chuyển đi nơi khác. Đi học trường mới, em viết thư nhắc lại kỷ niệm khó quên ấy với thầy (cô) giáo cũ – Bài làm số 2

Chỉ còn vài tháng nữa thôi,  tôi phải sắp xa ngôi trường Trần Cao Vân thân yêu, nơi đầy ắp những kỉ niệm đẹp về thầy cô, bạn bè và trường lớp.

Nhớ lắm cái ngày hôm ấy, đó là một buổi sáng mùa thu không khí mát mẻ, trong lành.  Ngồi sau lưng mẹ, lòng tôi dậy lên một niềm vui khó tả xen lẫn cảm giác bồi hồi, lo sợ khi lần đầu tiên bước chân vào cổng Trường Tiểu học Trần Cao Vân.  Sân trường rộng rãi với cây bàng, cây phượng tỏa bóng mát rượi rợp bóng cờ hoa. Mẹ dắt tay tôi vào lớp 1/3.  Nụ cười hiền từ, ánh mắt ấm áp cùng với đôi tay mềm mại xoa nhẹ vào đầu tôi của cô Chu Thị Thanh Loan đã xóa tan đi mọi lo lắng, giúp tôi tự tin hơn trong những  ngày đầu đến trường. Ấn tượng đầu tiên ấy đã theo tôi suốt các năm học.

Rồi ngày tháng trôi đi, tôi đã học được biết bao điều. Mỗi ngày đến lớp là một ngày vui bởi tôi được cùng học, cùng chơi với bạn bè, được thầy cô dạy dỗ, yêu thương, được tham gia vào các hoạt động ngoại khóa của trường.

Càng ngày, tôi càng khôn lớn, trưởng thành hơn chính là nhờ sự dìu dắt của thầy cô.  Cảm ơn cô Loan đã dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Cảm ơn cô Uyên- giáo viên chủ nhiệm lớp 2- đã luôn lắng nghe và thấu hiểu tôi, cảm ơn cô Linh, cô Hằng- giáo viên chủ nhiệm lớp 3 và 4- đã luôn khích lệ để tôi tự tin hơn.  Và với năm cuối cấp này,  không chỉ là giáo viên chủ nhiệm đứng lớp, cô Lành còn giống như người bạn của chúng tôi. Cô rất hiểu tính cách của từng bạn trong lớp, hiểu tuổi mới lớn của chúng tôi với nhiều trò nghịch phá và rắc rối. Và còn nhiều thầy cô giáo khác mà tôi không bao giờ quên như cô Vân, cô Tiên đã dạy tôi  cách học, cách tiếp cận với những bài toán, bài văn khó ở câu lạc bộ năng khiếu.  Cảm ơn những thầy cô giáo bộ môn thầm lặng đã dạy tôi biết ước mơ, biết cái hay, cái đẹp…

          Bụi phấn cứ  rơi rơi

           Cho em thêm kiến thức

           Giúp em dần lớn khôn

          Bụi phấn kia không mệt.

          Không quản ngày quản đêm

          Cô chăm lo, dìu dắt

          Thương trò như thương con

          Không quản cả đêm ngày.

          Yêu cô em gắng học

          Bởi sợ cô em buồn

          Bởi sợ sầu trên mắt

          Yêu cô lắm cô ơi!

Mái trường Trần Cao Vân thân yêu,với hàng phượng vĩ rực màu đỏ thắm, lớp học, chỗ ngồi thân quen,……….tất cả đều là  kỷ niệm,  sẽ mãi mãi tươi đẹp tỏa sáng, hệt như một vì sao tượng trưng cho tình cảm thiêng liêng mà  tôi dành cho thầy cô vậy.  Rồi mai đây tôi phải xa mái trường thân yêu này,  tôi hứa sẽ học hành thật tốt, trở thành một con ngoan trò giỏi,  mãi luôn tự hào là học sinh của trường Tiểu học Trần Cao Vân- một ngôi trường luôn vì các học sinh thân yêu.

Hồng Loan tổng hợp

Từ khóa tìm kiếm:

  • giải ngữ văn lớp 4

Bài viết liên quan

  • Kể về ông nội của em – Văn hay lớp 6
  • Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Văn hay lớp 5
  • Bài viết về biết ơn thầy cô giáo nhân ngày 20-11 – Văn hay lớp 8
  • Tả hình ảnh thầy cô giáo đang giảng bài – Văn hay lớp 6
  • Kể về người mẹ của em – Văn hay lớp 6
  • viết một lá thư gửi thầy cô giáo cũ – Văn hay lớp 5
  • Tả lại cảnh đẹp quê hương em – Văn hay lớp 5
  • Nhân dịp năm mới, hãy viết thư cho một người thân (ông bà, cô giáo cũ, bạn cũ) để thăm hỏi và chúc mừng năm mới – Văn hay lớp 4
0