01/03/2018, 16:49

Chùm thơ viết về nỗi lòng của người nông dân

Người nông dân phần lớn ai cũng phải dãi nắng dầm mưa trên ruộng đồng, đất rẫy. Ngày đêm làm việc mong có một mùa bội thu để lo cho gia đình và con cái ăn học. Thế nhưng không phải lúc nào "trồng cây sẽ ra quả ngọt", xin mời các bạn xem qua những bài thơ nói về người nông dân dưới đây để hiểu rõ ...

Người nông dân phần lớn ai cũng phải dãi nắng dầm mưa trên ruộng đồng, đất rẫy. Ngày đêm làm việc mong có một mùa bội thu để lo cho gia đình và con cái ăn học.

Thế nhưng không phải lúc nào "trồng cây sẽ ra quả ngọt", xin mời các bạn xem qua những bài thơ nói về người nông dân dưới đây để hiểu rõ hơn sự vất vã của người nông dân. Bên cạnh đó là những vần thơ vui, hay những bài thơ ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của người nông dân Việt Nam.


Bài Thơ: Nỗi Lòng Người Nông Dân

Tác giả: Dao Huỳnh
Bao người hiểu được cái nghề nông
Cực khổ quanh năm chốn ruộng đồng
Sáng thuốc chiều phân ê ẫm cẳng
Be bờ đấp đập...rã rời hông.

Êm mùa chú bác lòng vui vẻ
Thất vụ bà con nợ chất chồng
Cứ mãi rầu lo...hằng nét mặt
Bao người hiểu được cái nghề nông





Bài Thơ: Đời Người Nông Dân

Tác giả: Thiên Gia Bảo
Được mùa giá rẻ như cho
Đến khi đắt đỏ lại lo mất mùa
Bần nông khổ cực dư thừa
Quanh năm dãi nắng dầm mưa giữa trời...

Gà gáy đã phải dậy rồi
Ra đồng cho kịp vụ thời thâm canh
Cố gom góp chút để giành
Nuôi con ăn học trưởng thành khôn ngoan...

Xây mái nhà ở cho sang
Để mùa bão lũ kinh hoàng khỏi lo
Hàng trăm thứ việc nhỏ to
Đều trông chờ cả vào kho ruộng vườn...

Thu nhập chỉ có một nguồn
Mà chi tiêu cả chặng đường bao la
Nhọc nhằn không quản nhưng mà
Cả đời chắt cóp được là bao nhiêu...!

Nông dân tiền mấy khi nhiều
Vài ba trăm triệu là điều trong mơ
Đến khi chân chậm mắt mờ
Của chìm của nổi chỉ là...áo nâu.

Bài Thơ: Nông Dân Mần Cỏ

Tác giả: Minh Thiên
Sáng nay vát cuốc ra vườn
Cầm dao phát cỏ đọng sương ướt mềm
Có con sâu róm lông đen
Bò trên cổ áo, ôi ....! mèn đéc ơi....

Ngứa quá rùng mình mấy hơi
Ớn lạnh xương sống, ghê nơi thế nào ...!
Là nông dân, phải chiệu mần
Trong góc vườn vắng, trồng cây phá rừng

Mần năm, mần tháng không ngừng
Được cơm dưa mắm là mừng lắm nhen
Lâu lâu mới dám bon chen
Ra chợ buổi sáng cafe đen, điếu mèo.

Bài Thơ: Nông Dân Chế Tạo Xe Bọc Thép

Tác giả: Nam Nguyễn
Nông dân chế tạo quả là tài
Tiến kỹ nhiều anh nói rất hay
Sáng chế thì gần như chẳng có
Vậy mà bằng giấy lại chiếm đầy.

Khuyến khích nông dân chế tạo đi
Có anh chẳng biết một tí gì
Mày mò học hỏi vài năm chẳng
Chế tạo thành công quả rất lì.

Năng lực có người hay rất tuyệt
Là nhà sáng chế chứ chẳng chơi
Hơn nhiều sản phẩm nhà khoa học
Đỡ khổ cho dân “cuốc” một đời.

Máy móc thay người đỡ tốn công
Mấy anh học thuật – nên xuống đồng
Đi theo học hỏi nông dân nhé
Chứ học không hành cũng như không

Con gái nhà nông

Bài Thơ: Giúp Gia Đình

Tác giả: Cẩm Chi Châu
Em là con gái nhà nông
Sáng nay em vẫn ra đồng gieo cây
Nắng lên má ửng hây hây
Khói chiều xa tưởng áng mây xuân về

Em là con gái nhà quê
Em về giúp mẹ chẳng chê nhà nghèo
Về nhà thái chuối băm bèo
Gánh phân bỏ ruộng chăm heo chăm gà

Mỗi khi nghỉ học về nhà
Ruộng nương cày cuốc thật là vui vui
Lau rừng bố vác em gùi
Hương rừng phảng phất thơm mùi quê hương

Dù ai đi khắp bốn phương
Quê hương thấm đượm tình thương quê nhà
Cơm thơm cà muối đậm đà
Thêm công bớt việc mới là con ngoan





Bài Thơ: Mùa Này Bội Thu

Tác giả: Phạm Quyết
Xanh xanh bãi cò bay thẳng cánh
Lúa trên đồng nặng gánh người dân
Cho ra hạt gạo trắng ngần
Như dòng sữa mẹ nuôi dần lớn khôn.

Mùa này gặt nghe đồn được vụ
Để đêm về giấc ngủ bình an
Nhà nông cơm trắng canh tràn
Nụ cười hớn hở lúa vàng bội thu.

Từ lúc cấy thầy u khó nhọc
Thầy đi cày u cuốc ruộng phơi
Giờ thì lúa đã thu rồi
Từng hạt cơm trắng mồ hôi sức người.

Một hạt gạo cho đời sức sống
Người dân nghèo năng động cần lao
Vụ này vui siết biết sao
Lúa thì vàng óng đầy bao khắp nhà..

BÀI THƠ: CHUYỆN NGƯỜI NÔNG DÂN

Tác giả: Nguyễn Thành Công
Nông dân khổ lắm ai ơi
Vườn rau, ao cá, sương rơi cánh đồng
Giàu sang phú quý đâu mong
Ruộng sâu chiêm trũng quen lòng bàn chân

Một đời lam lũ, chuyên cần
Vạn phần vất vả vẫn thân phận nghèo
Hóa rồng...mơ ước đẳng đeo
Vũ môn cá chép vượt đèo nhọc thân

Nông dân...vẫn mãi...nông dân
Cho dù cố gắng đứng gần...xe sang
Dẫu cho có dát bằng vàng
Nông dân...khổ nỗi...vẫn hoàn...nông dân.

BÀI THƠ: TỚ LÀ CON NHÀ NÔNG

Tác giả: Chưa rõ
Tớ đây vốn cảnh nhà nông
Tự hào đằng khác chứ không vấn đề
Bố tớ sống ở nhà quê
Tính tình chất phát tràn trề tin yêu

Mẹ tớ sớm sớm chiều chiều
Thân cò lặn lội chở nhiều yêu thương
Chăm lo cho tớ đến trường
Cũng từ sào luá đậu tương được mùa

Sinh từ gốc rạ nắng mưa
Nhà nông vất vả nhưng thừa tình thương.
0