01/03/2018, 16:39
Chùm thơ hay về chữ Hiếu trong hiếu thảo và bất hiếu
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về chữ Hiếu trong hiếu thảo và bất hiếu. Chùm thơ là những lời ca ngợi những người con hiếu thảo với cha mẹ, ông bà và bên cạnh đó là phê phán những đứa con cháu bất hiếu. CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ ♥ BÀI THƠ: ĐẠO HIẾU Tác giả: Lãng Du ...
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về chữ Hiếu trong hiếu thảo và bất hiếu. Chùm thơ là những lời ca ngợi những người con hiếu thảo với cha mẹ, ông bà và bên cạnh đó là phê phán những đứa con cháu bất hiếu.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥
♥
TỤNG CÁI SỰ ĐỜI
Thơ: Đình Sơn
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥
♥
BÀI THƠ: ĐẠO HIẾU
Tác giả: Lãng Du KháchHôm nay phụ nghĩa mẹ cha
Ngày mai nghiệp chướng ắt là tạo ra
Ở đời bất hiếu mẹ cha
Ấy là nghịch tử xót xa thế trần
Luân hồi ấy kiếp trầm luân
Rồi ai cũng phải đất gần trời xa
Phước lộc để giữ đạo nhà
Không tu chẳng dưỡng đó là bất nhân
Bạc đãi với cả song thân
Thì sao có phúc có phần mai sau
Trước mắt có thể vẫn giàu
Nhưng để nghiệp chướng đời sau lãnh phần
Sinh ra được gọi là nhân
Đừng để ô uế tấm thân hồng trần
Công ơn sinh dưỡng song thân
Đâu cần phú quý chỉ cần thảo thơm
Về già manh áo bát cơm
Không cần sang trọng chỉ đơm tình đầy
Người ơi trả chút công dầy
Công cha nghĩa mẹ nuôi bầy con thơ.
BÀI THƠ: GỬI NGƯỜI CON BẤT HIẾU
Tác giả: Trần GiangThương con trăm mối âu lo
Cớ sao con nỡ như tro lụi tàn
Lòng cha chẳng quản cơ hàn
Dốc bao công sức bảo ban con rằng:
"Đời cha khốn khó tảo tần
Đời con hy vọng trăm lần an vui
Con ơi cha gắng ngược xuôi
Để con học chữ mài dùi tiếng thơm"
Cha nhịn đói để dành cơm
Cho con được ấm bếp rơm trở trời
Cớ sao con nỡ nặng lời
Mắng cha không tiếc khi đời dèm pha
Nghẹn lòng mặn đắng châu sa
Con ơi hiểu được lòng cha thì về
Quay đầu bỏ bớt u mê
Thương công dưỡng dục gắng thề tu thân!
Dưỡng cha bằng cả ân cần
Tấm lòng hiếu thảo thế nhân ai cười?!
CHỮ HIẾU THỜI @
Thơ: Nguyễn HiếuTa còn sống mi không chăm sóc
Lúc tắt hơi hòm bọc kim cương
Tỏ ra hiểu rõ tình trường
Thật lòng mà nói có thương yêu gì
Con với cái như ri đáng trách
Vợ và chồng thì hạch sách nhau
Nghĩa nhân đâu phải sắc màu
Sao người chưa hiểu làm đau cái lòng
Nước trên suối khi trong lúc đục
Kiếp con người có nhục có vinh
Đôi khi tửu điếm trà đình
Cơ hàn lại phải ăn xin qua ngày
Đừng nên cứ chỉ tay thiên hạ
Chớ coi thường ai đã sanh ta
Hãy luôn chung sống thuận hoà
Mai đây có thác người ta không cười.
THƠ THẤT NGÔN BÁT CÚ: CHỮ HIẾU
(nhiều tác giả, chưa rõ tên)=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: HIẾU ĐỂ
HIẾU ĐỂ ngày nay đã nhạt mòn
Lơ là bổn phận mỗi người con.
Nào hay nghĩa nặng… như trời biển
Chẳng rõ ân dày… tựa núi non.
Giật khổ năm dài cha góp trữ
Giành kham tháng trải mẹ gom bòn.
Vì yêu đám trẻ thân dầu dãi
Trách nhiệm chu toàn rũ tuổi son…!
=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: CHỮ HIẾU
Đạo HIẾU ngày nay đã bỏ mòn
Xem đời mượn chữ trát màu son
Tình Cha tựa núi đành trôi biển
Nghĩa Mẹ như nguồn đổ khuất non
Nói để bùi tai người mãi nhặt
Làm cho đẹp tiếng kẻ luôn bòn
Gieo nào gặt đó còn theo nữa
Chớ nghĩ oan là chuyện trẻ con.
=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: HIẾU TỬ
Đạo TỬ còn không , HIẾU đã mòn ?
CHA già MẸ yếu phải gầy hon
SINH THÀNH nghĩa ấy đầy bao biển
DƯỠNG DỤC ơn này đủ mấy non
Bạc sẵn trai đàn vui tỉa rút
Tiền dư gái lũ thỏa xơi bòn
Đau lòng buổi xế chiều hiu quạnh
Ủ rũ tâm sầu khóc đợi con !!!
=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: SỰ ĐỜI NAY
Luân lý ngày nay đã xói MÒN
Trăm người, may có một lòng SON
Con xua cha mẹ ra ngoài BIỂN
Cháu giết ông bà dấu tận NON
Nhà đất tiền nhân năm tháng DỤM
Mồ chôn hậu thế bốc thêm BÒN
Cái nền giáo dục ai đòi NỢ ?
Đạo đức luân thường đâu phân CON ?
=.=♥.♥.♥=.=
BÀI THƠ: CHỮ HIẾU
Chữ hiếu ngày nay đã quá mòn
Thân làm phụ mẫu dạ hanh hon
Công cha nặng tựa ngang tày núi
Nghĩa mẹ cao dày sánh cùng non
Dưỡng dục lao tâm ba cố gắng
Sinh thành khổ tứ má lo bòn
Đời người mãi mãi mang duyên nợ
Cả kiếp đền ơn đúng phận con.
TỤNG CÁI SỰ ĐỜI
Thơ: Đình Sơn
Rằm tháng bảy Vu Lan báo hiếu
Có vài lời giới thiệu lòng nhân
Bà con lối xóm xa gần
Hãy nghe chuyện kể mà phân tỏ tường.
Lúc còn sống liệt giường đau ốm
Thiếu gạo cơm phải lượm ve chai
Từng đêm trở giấc thở dài
Thân già lắm bệnh nào ai cho gì.
Con mấy đứa chẳng khi lo được
Nói nương nhờ sau trước rụt rè
Xin tiền than thuốc im re
Đẩy đùn lẩn tránh e dè thiệt hơn.
Cha mẹ thác kêu đờn kéo nhạc
Gọi hòm gương có dác mạ vàng
Tỏ lòng hiếu đạo khói nhang
Ma chay thật lớn rỡ ràng uy danh.
Rồi vỗ ngực ta thành việc cả
Bỏ nhiều tiền vất vả lo toan
Mồ yên mả đẹp chu toàn
Công mình trọn vẹn hân hoan với đời.
Nào ai biết những lời tạo dựng
Chỉ đầu môi có xứng sự tình
Cũng vì cái thói cầu vinh
Mà đem đạo đức của mình vùi chôn.
Đi khắp ngõ thổi đồn dối trá
Bởi người dưng họ chả biết gì
Buồn cười thế sự lâm li
Chuyện đen hóa trắng vỏ bì bọc che.
Ngày giỗ kỵ chia bè kết lũ
Cổ mâm đầy có đủ món ngon
Heo quay chả cuộn bánh giòn
Bạn bè ăn nhậu véo von hát hò.
Khi còn sống không lo cung phụng
Lúc chết rồi lại cúng nhiều mâm
Mẹ cha giờ đã yên nằm
Nào đâu hưởng được mà châm cổ đầy.
Câu chuyện kể đến đây chưa hết
Nói ra nhiều thấy mệt tâm can
Đầy ly giọt nước sẽ tràn
Thôi thì trút cạn cho tan nghiệp đời.
TỘI BẤT HIẾU
Thơ: Phượng NguyễnTội bất hiếu Trời đâu tha thứ !!
Cha Mẹ già ráng giữ mà chăm
Nuôi con vất vã âm thầm
Giờ thì thành đạt đành tâm phụ lòng.
Có sanh đẻ biết công Cha Mẹ...
Đấng Sinh Thành lặng lẻ vì ta
Nay người tuổi tác đã già ..
Mau lo phụng dưỡng đó là phận con...
Lúc còn sống không tròn chữ hiếu
Khi chết rồi thuê kiệu mời Thầy
Khoe khoan ca hát mưa mây
Người đời chê trách chẳng hay chút nào !!
Vu Lan nhắc đời sau có báo
Sống ở đời giữ Đạo làm con ...
Mừng vì Cha Mẹ vẫn còn ,,,
Cho ta hiếu thảo vuông tròn Nghĩa Ơn ...