24/05/2017, 12:56

Bài văn tả em bé đáng yêu tuổi tập nói tập đi

"Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..." Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Cúc Phương. Bé đang ở tuổi tập đi, tập nói. Cúc Phương là cháu gọi tôi bằng cô. Bé Cúc Phương có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch ...

"Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..." Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Cúc Phương. Bé đang ở tuổi tập đi, tập nói. Cúc Phương là cháu gọi tôi bằng cô.

Bé Cúc Phương có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, ai cũng muôn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phình của bé.

Đầu bé Cúc Phương hơi thon nhỏ như trái dừa xiêm, tóc đen và xoăn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hột nhãn. Mũi bé hơi cao và cái miệng chúm chím rất dễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong, đôi môi đỏ hồng như có ai thoa son. Đôi cánh tay bé tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên, bàn tay bàn chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Tôi thích cầm đỗi bàn tay bé vỗ vào má mình lúc bế Cúc Phương.

Bé đi chưa vững, vậy mà bé rất thích chạy, đôi lúc còn đòi chơi trò lò cò với chị. Mỗi khi mẹ đi chợ về, bé hay chạy ra đón, chân bước loạng choạng, hai tay vỗ mừng, cười toét miệng gọi mẹ.

Bé Phương hay hát, bạn tôi đến chơi cũng thường dạy bé hát. Bé hát đôi lần là nhớ được ngay. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi chân xinh xinh bước chưa vững, tôi thấy yêu bé vô cùng, cứ muôn cắn vào cái miệng bé mỗi lần bé lên xe gọi "I...O, i...o”.

Cúc Phương là niềm vui của gia đình, vắng bé một buổi là tôi thấy nhà vắng hẳn đi. Mỗi lần đi học về, tôi liền chạy đi tìm bé. Tôi mong bé chóng lớn để được dẫn bé cùng đến trường.

Nguồn:
0