31/05/2017, 11:49

Bài văn tả con mèo nhà em lớp 4

Bai van ta con meo – Em hãy viết bài văn tả con mèo nhà em. Bài làm văn của một bạn học sinh lớp 4 tại Đà Nẵng. Mướp con đang đùa giỡn với bóng nắng. Cái bóng nắng tròn rọi qua tán lá, chui vào cửa sổ, mỗi khi có gió thoảng qua tạt đung đưa, nhảy nhót trên nền đất. Mướp con rụt người, nằm ép ...

Bai van ta con meo – Em hãy viết bài văn tả con mèo nhà em. Bài làm văn của một bạn học sinh lớp 4 tại Đà Nẵng. Mướp con đang đùa giỡn với bóng nắng. Cái bóng nắng tròn rọi qua tán lá, chui vào cửa sổ, mỗi khi có gió thoảng qua tạt đung đưa, nhảy nhót trên nền đất. Mướp con rụt người, nằm ép bụng xuống, mắt láo liên theo dõi “quả trứng” nắng màu vàng. Bất thần, Mướp nhảy tới vồ. Hụt rồi. Cái bóng nắng vẫn cứ nhấm nhứ, tí tởn trước mặt như trêu ngươi. Mướp lại ...

– Em hãy viết bài văn tả con mèo nhà em. Bài làm văn của một bạn học sinh lớp 4 tại Đà Nẵng.

Mướp con đang đùa giỡn với bóng nắng. Cái bóng nắng tròn rọi qua tán lá, chui vào cửa sổ, mỗi khi có gió thoảng qua tạt đung đưa, nhảy nhót trên nền đất. Mướp con rụt người, nằm ép bụng xuống, mắt láo liên theo dõi “quả trứng” nắng màu vàng. Bất thần, Mướp nhảy tới vồ. Hụt rồi. Cái bóng nắng vẫn cứ nhấm nhứ, tí tởn trước mặt như trêu ngươi. Mướp lại rón rén, lại vỏ, lại hụt…

Hụt đến lần thứ ba. Mướp đâm chán. Nó bỏ bóng nắng quay sang đùa với chiếc màn gió. Mướp con phóng người đu lên chiếc màn, những chiếc vuốt vươn dài, bấu chặt vào vải. Chiếc màn treo nó lơ lửng, xoay tít như đưa võng. Trò này xem ra thật thích. Nhưng Mướp con chưa kịp thưởng thức cho đến đầu, đến đùa, thì một tiếng quát làm nó giật nảy mình:

–    Trời đất! Cái màn…

Hoảng hốt, Mướp vội tụt xuống. Nhưng những chiếc vuốt vướng víu không để rút ra ngay được. Mướp vùng vẫy. “Soạt" một tiếng, chiếc màn rách toạc. Mướp co cẳng phóng vội ra sân, bỏ lại sau lưng tiếng cô chủ rầy: “Mướp hư quá nha…".

Đàn gà con mới nở được ba hôm, đang cùng mẹ rúc rích kiếm ăn nơi gốc chuối. Mướp con nghĩ ngay ra trò chơi mới. Nó rón rén nấp sau vại nước, đợi lũ gà đến gần mới đột ngột xổ ra. Đàn gà hoảng hốt chạy tán loạn. Mướp con thích lắm. Nó phóng chờn vờn theo sau, múa may, dậm dọa khiến bọn gà cuống cuồng, kêu chiêm chiếp lạc cả giọng. Đang say sưa dọa các bạn gà bé ti, bất thần, Mướp con bước hụt xuống chỗ kẹt giữa hai tảng đá kê vại nước. Chết rồi, Mướp giãy giụa, cố sức rút chân lên. Không ăn thua. “Đau, đau…". Mướp mếu máo. Bà chủ trong nhà chạy ra:

–    Kẹt chân hả! Đáng đời. Nghịch cho lắm vào…

Bà hì hụi vần táng đá sang bên, Mướp thoát nạn, tập tễnh lê đến góc sân, nằm dài. Chị gà mái đã hoàn hồn vừa chạy chạy lại đang cánh vỗ về đàn con vừa mắng: “Chơi ác! Chơi ác!…” Bác ngỗng vươn dài cổ, nói thêm vào: “Ăn hiếp, ăn hiếp”. Mướp bò giật lui lại rồi chạy biến.

0