24/05/2017, 12:10

Bài văn hay kể lại một lầm lỗi rất hay và ý nghĩa

Đề bài: Hãy kể lại một lầm lỗi của em. ''Trời ơi! Hồn vía lên mây, em quì xuống góc bần khóc sướt mướt. Hôm đó, rồi đến hôm sau nữa, cả nhà và cô giáo không ai nhắc đến chuyện em trốn họp lớp...'' Bài làm Câu chuyện xảy ra từ hồi em còn học lớp Ba. Nhưng cho đến hôm nay em ...

Đề bài: Hãy kể lại một lầm lỗi của em. ''Trời ơi! Hồn vía lên mây, em quì xuống góc bần khóc sướt mướt. Hôm đó, rồi đến hôm sau nữa, cả nhà và cô giáo không ai nhắc đến chuyện em trốn họp lớp...''

Bài làm

Câu chuyện xảy ra từ hồi em còn học lớp Ba. Nhưng cho đến hôm nay em vẫn nhớ như in cái lầm lỗi hồi đó.

Dạo ấy, đã học xong học kì I, em được xếp là học sinh giỏi. Khi nghe cô giáo đọc tên, em thấy trong lòng vui thích, lâng lâng.

Em muốn lên hét to một tiếng, nhưng phải kìm nén lại, ai lại hét trong lớp!

Khi tiếng trống tan giờ học, em chạy vụt ra trước. Gặp Thảo là bạn thân, em rủ ngay chiều nay trốn không họp lớp đi xem xiếc. Thấy Thảo hơi ngần ngại, em nói ngay:

-     Thi học kỳ xong rồi, còn lo gì nữa!

Sau đó em còn thuyết phục bạn đáy mới là thời gian chơi cho “thỏa chí tang bồng”. Vào học kỳ II lại vùi đầu học tập có thì giờ đâu mà đi!

Thế là em và Thảo bỏ buổi họp lớp hôm ấy cùng nhau ra sân banh xem xiếc.

Nào ngờ buổi chiều hôm đó, cố giáo lại có ý định cho em đọc bài văn sơ kết hết học kỳ I của em mà cô giáo cho là hay nhất lớp. Cô rất buồn khi phải thay đổi chương trình làm việc.

Còn em và bạn thì la cà cho đến tối mới về... về đến nhà, bố mẹ và chị đang ăn cơm, nhưng em không được gọi vào... Em hơi chột dạ, nhưng em phải lên mặt cứng cỏi mới được!

Em nói oang oang cho cả nhà nghe là mình được xếp hạng học sinh giỏi. Chiều hôm nay họp lớp cô giáo không ngớt lời khen. Cả nhà cứ lặng lẽ ngồi ăn, không ai tỏ vẻ gì. Cuối cùng thì chị em nói:

-    Thôi mời cậu ngồi xơi cơm đi, đừng có ba hoa nữa. Chiều nay cô giáo đến đây tìm vì tưỏng cậu bị ốm dột xuất nên không đến dự họp sơ kết học lớp.

Trời ơi! Hồn vía lên mây, em quì xuống góc bần khóc sướt mướt. Hôm đó, rồi đến hôm sau nữa, cả nhà và cô giáo không ai nhắc đến chuyện em trốn họp lớp nữa. Còn em thì luôn luôn chuẩn bị một tinh thần để nghe cha mẹ, chị và cô giáo trách phạt. Nhưng không, cho mãi đến hôm nay lỗi lầm đó vẫn còn nguyên vẹn. Cho nên không bao giờ em nghĩ đến trốn học nữa.

Nguồn:
0