01/03/2018, 16:56

1001 bài thơ kết thúc cuộc tình buồn, duyên nợ đôi ta nay đã tận

(iini.net) Tuyển chọn những bài hay viết cho đoạn kết của 1 cuộc tình không trọn vẹn, khi tình duyên đôi lứa nay đã tận. Đây là chủ đề thơ tiếp theo sau loạt mà iini.net đã chia sẽ. thơ kết thúc cuộc tình buồn (ảnh: internet) THƠ KẾT THÚC BUỒN: TRẢ LẠI EM Thơ: Nguyễn Hưng Trả ...

(iini.net) Tuyển chọn những bài hay viết cho đoạn kết của 1 cuộc tình không trọn vẹn, khi tình duyên đôi lứa nay đã tận. Đây là chủ đề thơ tiếp theo sau loạt mà iini.net đã chia sẽ.

thơ kết thúc cuộc tình buồn (ảnh: internet)

THƠ KẾT THÚC BUỒN: TRẢ LẠI EM

Thơ: Nguyễn Hưng
Trả lại em... về ngày chưa gặp gỡ
Cùng nồng nàn hơi thở đã từng trao
Bao kỷ niệm của hôm qua ngọt ngào
Xin trả lại chôn vào miền quá khứ.

Trả lại em... một đêm trăng viễn xứ
Có nụ hôn ngự chiếm cõi hồn anh
Giây phút ấy hai đứa nguyện trọn dành
Ước một đời song hành bên nhau mãi.

Ngày hôm nay chỉ còn là tê tái
Trả hết rồi ân ái cũng vội đi
Bỏ mặc anh với nhung nhớ xiết ghì
Và nỗi sầu trên mi hoen lệ đẫm.

Nếu biết trước cuộc tình là dấu chấm
Thì ngày xưa đừng gặp gỡ làm chi
Để yêu thương cứ kéo đến thầm thì
Ru hồn vào tình si trên môi khát.

Em biết không... tim anh đang tan nát
Giữa muôn chiều xao xác lá vàng rơi
Bầm tiếng yêu trên môi đắng nghẹn lời
Câu ly biệt tả tơi theo cơn gió.

Trả lại em bình yên về nơi đó
Anh trở về hò hẹn với đơn côi
Kể từ nay tất cả cũng xa rồi
Thu đã chết... khi đôi mình... hai lối.






ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI...
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thôi đừng buồn hãy để gió cuốn đi
Còn đâu nữa đừng thầm thì gọi nhớ
Lòng đớn đau từng giờ luôn trăn trở
Như dòng sông phía lở nhớ bên bồi.

Anh bằng lòng số phận sống đơn côi
Bởi mình chẳng còn một lời tha thiết
Đành buông tay cùng viết câu ly biệt
Khi xa em mới biết nhớ thương nhiều.

Ngày xưa tình kỷ niệm biết bao nhiêu
Lúc đứng đợi những chiều khi tan học
Nay mình anh bên góc đường bật khóc
Thầm gọi tên...trằn trọc suốt đêm dài.

Chuyện đôi mình ngang trái khóc bi ai
Dù chết xuống tuyền đài luôn vẫn nhớ
Chốn trần gian hững hờ câu duyên nợ
Nên bơ vơ muôn thuở chẳng chung về.

thơ tạm biệt tình yêu
thơ tạm biệt tình yêu (ảnh: internet)

CHUYỆN VỀ MỘT MỐI TÌNH
Thơ: Hoàng Yến
Có một mối tình tưởng rằng rất đậm sâu
Chẳng biết vì đâu đã chia đôi lối rẽ
Một người đau buồn...nhớ nhung lặng lẽ
Một người vô tình...chẳng biết đã về đâu

Có một mối tình tưởng rằng rất bền lâu
Cứ ngỡ bên nhau đến kiếp sau ...sau nữa
Họ đã cho nhau biết bao lời hẹn hứa
Rằng sẽ bên nhau ...chẳng thể tách rời

Có một mối tình vĩnh viễn mất nhau rồi
Chẳng ai nghĩ rằng mình là người có lỗi
Một chút hờn ghen ...hiểu lầm ...giận dỗi
Rồi vội quay đi ...chẳng nói một lời

Có một mối tình ...hai người đã hai nơi
Họ đã đi tìm một tình yêu mới
Có thể bây giờ họ cũng đang hạnh phúc
Chỉ khác là ...không hạnh phúc cùng nhau

Có lẽ chẳng bao giờ...họ lại được gặp nhau.






CHIẾC BÓNG CUỐI CHIỀU
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ngày mai em...theo chồng về xứ lạ
Anh lặng nhìn ngồi đếm lá vàng rơi
Chỉ còn anh đứng đợi giữa dốc đời
Buông kỷ niệm nằm chơi vơi lăn lóc.

Đường mình qua giờ góc xưa cỏ mọc
Lặng lẽ sầu ngồi khóc dưới chiều mưa
Không còn nhau câu hứa đã hóa thừa
Đành chia biệt...như chưa lần gặp gỡ.

Ngày tháng trôi từng giờ anh trăn trở
Trách chúng mình không nợ để rồi xa
Nghĩ mà thương bởi tình quá đậm đà
Đành cam chịu buông ra đừng níu giữ.

Đời gian truân kiếp phong trần lữ thứ
Gánh trái sầu lòng níu giữ đau thương
Trả lại em thuở vướng nhớ bên đường
Anh giữ lại! dư hương ngày chung thở.

***Xem thêm:

thơ kết thúc tình yêu
thơ kết thúc tình yêu (ảnh: internet)

LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH ...!

Thơ: Ngọc Hân
Đừng nói nữa những lời không nên nói
Ai thế nào tự mình biết vậy thôi
Lặng im nhé đừng gây chi thương tổn
Trái tim tôi đau như thế đủ rồi !

Đừng trách móc oán hờn thêm mệt mỏi
Bởi yêu thương chẳng có lỗi lầm gì
Tình đã cạn đường ai người ấy bước
Thản nhiên cười và cứ thế ...chia ly !

Nếu có thể xin người quên đi hết
Những muộn phiền lẫn hạnh phúc hôm qua
Dòng ký ức cũng đừng lưu luyến mãi
Mọi nỗi đau theo năm tháng sẽ nhòa

Và thêm nữa, lời cuối cùng trao gửi
Dẫu thế nào thì cũng đã từng thương
Từng lo lắng, từng yêu, từng mong nhớ
Hận làm chi khi chẳng thể chung đường !

Hãy cứ sống bình tâm và mạnh mẽ
Chốn vô thường ai biết sẽ ra sao
Không là bạn thì xem như người lạ
Bận lòng chi ai đó sống thế nào !






LỜI CUỐI CHO ANH !!!

Thơ: Thu Hà
Lời cuối cùng em viết gửi tặng anh
Bằng tất cả chân thành không gian dối
Chuyện tình yêu chẳng còn trong chờ đợi
Trả anh về bến mới của riêng anh !

Tình đôi ta như chiếc lá lìa cành
Ngàn năm nữa màu xanh không trở lại
Kể từ nay đôi mình là xa mãi
Trả anh về gửi lại tiếng yêu xưa !

Mộng uyên ương ngày ấy đã thêu thùa
Câu hẹn ước cũng chưa bao giờ nguội
Thì giờ đây em nói lời sau cuối
Xin trả về những buổi chưa biết nhau !

Giọt mưa rơi làm ánh nắng phai màu
Hoa rụng vỡ niềm đau nhân gấp bội
Câu yêu xưa nay thành lời trăn trối
Xin trả về....mình ngược lối từ đây !

Chúc cho anh sớm hạnh phúc sum vầy
Theo ý nguyện....đừng như mây như gió
Lời chân thành tận lòng em đã ngỏ
Vĩnh biệt người.....xem đó là giấc mơ !

thơ kết thúc cuộc tình
thơ kết thúc cuộc tình (ảnh: internet)

LẦN NÀY THÔI
Thơ: Nguyễn Hưng
Lần này thôi... lần cuối cùng em nhé
Cuộc vui nào cũng sẽ đến lúc tàn
Thêm một lần được xiết ngón tay đan
Rồi từ đây phím đàn yêu lịm tắt.

Biệt ly nào lại không đầy nước mắt
Phải đành xa dù se sắt còn vương
Ngày mai đây hai đứa hai con đường
Xin gắng quên yêu thương từng trọn giữ.

Anh chỉ là một mảnh đời lữ thứ
Hồn tha hương viễn xứ dưới trời thơ
Đừng vấn vương để thu mãi thẫn thờ
Nhuộm vàng úa giấc mơ trên ngàn lá.

Em hãy quên ngày nao lời vàng đá
Đừng bên song nhìn lã chã giọt mưa
Bao kỷ niệm cứ xem như là thừa
Và chôn kín như chưa từng hiện hữu.

Máu cạn rồi con tim làm sao cứu
Gió bay đi cố nắm níu được gì
Thà một lần đau đớn cuộc từ ly
Thì còn hơn tình si trong giằng xé.

Lần này thôi rồi quên nhau em nhé
Ái ân kia như nắng khẽ trên đồi
Anh trở về gian díu với đơn côi
Trả lại em tinh khôi ngày chưa hẹn.






LẶNG LẼ XẾP CUỘC TÌNH
Thơ: Thổ Địa
Em lặng lẽ xếp mảnh tình đem cất
Khi hiểu ra một sự thật nhói lòng
Chưa bao giờ người ấy có ước mong
Ngày hôn lễ ta đeo vòng nhẫn cưới

Đông chưa đến mà liễu buồn rười rượi
Ngã sạp mình nằm tận dưới bực hiên
Vết sẹo kia qua ngày tháng có liền
Hay để mãi đến ngàn thiên hoài cổ

Con ngõ vắng, em một mình dạo bộ
Muốn khóc to nhưng lại cố kiên cường
Em với người tan vỡ mộng yêu đương
Trách Lão Nguyệt sao chẳng thương mình nhỉ?

Anh đi mất em thấy đời vô vị
Miệng dẫu cười cũng chỉ gượng mà thôi
Tim ngủ yên chẳng xao xuyến bồi hồi
Ngày cứ thế vẫn êm trôi nhạt nhẽo

Em lặng lẽ xếp mảnh tình đã héo
Khi lòng người vốn trăm quẹo nghìn quanh
Chữ nợ duyên tựa sợi chỉ buông mành
Thôi em sợ nên phải nhanh chôn cất.

thơ duyên nợ đôi ta nay đã tận
thơ duyên nợ đôi ta nay đã tận (ảnh: internet)

ĐÀNH LÒNG VẬY
Thơ: Nguyễn Hưng
Em buồn không khi ta đành xa lạ ?
Câu yêu thương ngỡ đã thắm môi hờn
Sao chiều nay gió rít đến từng cơn ?
Vùi giấc mộng chập chờn trong mưa thác

Bao yêu thương từ nay đành tan tác
Hoá bụi trần ngơ ngác bóng tàn thu
Linh hồn anh vất vưởng giữa sương mù
Gọi tên em âm u không tiếng vọng

Đã đi rồi xin em hãy bảo trọng
Nhớ làm gì giọng nói một người dưng
Giấc mơ hoa cũng chỉ mới lưng chừng
Đâu đáng để phải rưng rưng khoé mắt

Ngày hôm nay nỗi đau này như cắt
Thêm một lần vắt cạn trái tình si
Bao nhớ nhung còn lại được những gì
Ngoài nỗi đau ôm ghì không thể dứt

Lỡ phím đàn sợi tơ duyên đành đứt
Thương kỷ niệm ai vứt giữa chiều thu
Cuộc đời này cũng chỉ tựa phù du
Đành lòng vậy cho dù người quay bước ?






NHÀNH LAN TÍM
Thơ: Nguyễn Hưng
Chiều vụn vỡ trên môi bầm tiếng nấc
Đã tan rồi một giấc mộng liêu trai
Một mình anh nương bóng nắng đổ dài
Gánh nỗi sầu oằn vai đời lữ thứ

Người đã xa theo cuộc tình viễn xứ
Còn nỗi đau vẫn ngự trị tim này
Hoen khoé mắt nghẹn ngào những giọt cay
Thương phận mình trả vay không tròn kiếp

Đã từng ngỡ đoạn đường mình bước tiếp
Động thiên thai mở liếp đón trăng ngà
Nơi bến đợi ngập tràn sắc cỏ hoa
Lời đá vàng hai ta cùng thề ước

Sao em cứa tim anh hằn vết xước ?
Để hôm nay lỡ bước chuyến đò chiều
Còn lại gì trên bến vắng cô liêu ?
Nhành lan rụng tiêu điều phai sắc tím

Thôi em nhé từ đây đành câm nín
Dẫu tình còn bịn rịn phía mùa xưa
Em cứ đi mặc anh mối duyên thừa
Và hãy xem như chưa từng quen biết

Linh hồn anh hôm nay em đã giết
Ứa lệ rơi cạn kiệt trái tim sầu
Con đường chiều ướt đẫm những giọt ngâu
Nhành lan tím... về đâu theo cơn gió ?

thơ mãi mất nhau từ đây
thơ mãi mất nhau từ đây (ảnh: internet)

ĐÔI NGÃ ĐƯỜNG TÌNH

Thơ: Bằng Lăng Tím
Thôi anh nhé đường tình đôi ngả
Ta trở thành xa lạ không quen
Lối khuya vàng võ ánh đèn
Lòng trào dâng sóng đan xen nỗi buồn

Mùa lỗi hẹn mưa tuôn xối xả
Thương thân cành rụng lá thềm rêu
Hoa tàn phai sắc mĩ miều
Cánh chim lẻ bạn tiếng kêu não nùng

Duyên chẳng vẹn không cùng chung bước
Giữa dòng đời xuôi ngươc bể dâu
Vỡ tan giấc mộng yêu đầu
Lòng người ai biết nông sâu mà dò

Bao năm tháng con đò bến đợi
Bóng người đi vời vợi chân mây
Xót xa héo úa tim gầy
Đường tình đứt đoạn những ngày mưa dông.






THÔI NHÉ EM !
Thơ: Tôn Công Thành
Thôi em nhé ! Từ nay đoạn tuyệt
Bản tình ca tâm huyết hôm nào
Cùng bao kỷ niệm luyến trao
Màu môi mắc biếc dạt dào tình chung

Quan điểm sống không cùng chí hướng
Đường em đi thêu phượng vẽ rồng
Đành thôi duyên phận vợ chồng
Từ nay đôi ngã ..lệ lòng chóng phai

Tình hai lối từ nay cách trở
Cõi trăm năm duyên nợ không tròn
Chia lìa hai mái đầu son
Còn đâu chung bước lối mòn ngày xưa

Duyên tan rã khi vừa chớm tới
Lòng anh đau chới với tâm can
Đêm đêm thức giấc muộn màng
Ngồi châm điếu thuốc nhìn làn khói bay

Thôi em nhé ! Từ nay duyên phận
Đã không còn lận đận lao đao
Thuyền em cập bến sang giàu
Chúc em hạnh phúc ! Anh đau tột cùng !

status kết thúc cuộc tình
status kết thúc cuộc tình (ảnh: internet)

HẾT RỒI
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Thuyền anh đã đậu nơi bến lạ
Làm em buồn lã chã lệ rơi
Ông tơ bà nguyệt đâu rồi
Hỏi sao xe mảnh duyên đời với ta?

Mối tình ấy tưởng là mãi mãi
Nhưng hôm nay đã phải xa nhau
Giờ như nước chảy qua cầu
Còn đâu nguyên vẹn một câu hẹn thề

Nơi bến cũ lỗi gì anh nhỉ?
Mà anh quên không nghĩ về em
Chiều nay đứng ở bên thềm
Trông về chốn ấy buồn thêm...mắt nhoà

Thuyền anh đã lỡ qua bến đợi
Con tim đau chơi với thở than
Hay em...hoa đã héo tàn
Người đi kẻ ở nát tan cõi lòng

Đành thế thôi...chẳng mong chi nữa
Góp niềm tin cho nửa về sau
Chúc anh vui vẻ qua cầu
Vì duyên cùng nợ bên nhau hết rồi.






ĐÀO MỘ CHÔN TÌNH

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Rượu cạn bầu nhưng lòng vẫn chưa say
Ngồi uống hết chung này cùng đưa tiễn
Rồi lang thang...nơi triền sông góc biển
Ôm nhớ thương lưu luyến giữa cuộc đời.

Hoàng hôn buồn nhìn những lá vàng rơi
Bao nhiêu lượt nghẹn lời bên song cửa
Biết rằng xa nhưng lòng chưa quên hứa
Giờ mình anh ngồi tựa cuối đường chiều.

Thân một mình thầm lặng giữa cô liêu
Lòng đau đớn bởi thật nhiều nhung nhớ
Tháng năm trôi trang thơ tình dang dở
Viết cho em! với duyên nợ chúng mình.

Bước bên chồng! em lặng lẽ làm thinh
Anh cúi mặt nhưng biết mình đang khổ
Giữa rừng hoang lá vàng khô đang đổ
Gió cuốn rơi... đang xây mộ chôn tình.

lời kết cho cuộc tình buồn
lời kết cho cuộc tình buồn (ảnh: internet)

CHO VỪA LÒNG EM
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Trả nhau về bên ruộng lúa nương dâu
Với thương nhớ tình đầu em trao gởi
Dù ngày mai....hay suốt đời đứng đợi
Nhìn em qua với người mới trọn tình.

Duyên cạn rồi thôi câm nín lặng thinh
Hãy thầm lặng nghe tim mình rạn nứt
Phận bèo trôi anh dám đâu giành giựt
Bởi giàu sang là sức mạnh đời thường.

Mất nhau rồi anh xin giữ chút thương
Ngày nhặt lá bên đường ghi chữ nhớ
Viết cho nhau trang thơ tình dang dở
Vì không duyên! nên đâu nợ kiếp này.

Anh trở về những ngày tháng đắng cay
Gồng gánh nhớ đang đọa đày tim nhỏ
Cuộc đời anh như chuyến đò vượt khó
Giữa bão giông...sóng gió mãi dập vùi.

(đang cập nhật...)
0