25/05/2017, 09:35

Tả cảnh mùa đông – Văn mẫu lớp 5

Tả cảnh mùa đông – Văn mẫu lớp 5 4.8 (96.02%) 382 votes Tả cảnh mùa đông – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Bình Phước Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau ...

Tả cảnh mùa đông – Văn mẫu lớp 5 4.8 (96.02%) 382 votes Tả cảnh mùa đông – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Bình Phước Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của nhửng ...

Tả cảnh mùa đông – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Bình Phước

Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được. Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của nhửng bông hoa phượng vĩ, bằng lăng- mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm.

Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh, từ trong phòng có thể nghe thấy tiêng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa. Hôm nay học sinh ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. giờ đay nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc ngày cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Dến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bàu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.

Em rất thích mùa đông vì có thể ngôi bên ánh lửa bập bùng. Được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sông trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì em có thẻ nói mùa đông không lạnh.

Tả cảnh mùa đông – Bài làm 2

Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá.

Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc… tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước… trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông.

Tả cảnh mùa đông – Bài làm 3

Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui. Buổi sáng mùa đông tuy ảm đảm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấp áp đến lạ lùng.

Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Không còn tiếng chim hót, tiếng gà gáy hay tiếng chó sủa nữa. Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên. Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây.

Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp. Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùng, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.

Tả cảnh mùa đông – Bài làm 4

Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cùng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.

Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bây trời tưởng chững không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện. Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo. Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó.

Ấy là còn may khi mùa đông không có những cơn mưa phùn. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh. Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im đìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa.

Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mói ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh. Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể.

Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè, nay cũng nắm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên. Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước?

Từ khóa tìm kiếm

  • bài văn tả mùa đông lớp 5
  • tả mùa đông

Bài viết liên quan

0