31/05/2017, 12:42

Ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh, bỏ xa lắc nước mình...

Không chỉ là tình cảm dành cho quê hương, xứ sở, Tổ quốc, câu chuyện trên còn là một bài học sâu sắc về cách ứng xử với những giá trị ổn định, truyền thống, thân thuộc và thiêng liêng với mỗi một con người. Thông thường, tâm lí của con người khi tiếp nhận cái mới là sự háo hức, choáng ngợp bởi vậy ...

Không chỉ là tình cảm dành cho quê hương, xứ sở, Tổ quốc, câu chuyện trên còn là một bài học sâu sắc về cách ứng xử với những giá trị ổn định, truyền thống, thân thuộc và thiêng liêng với mỗi một con người. Thông thường, tâm lí của con người khi tiếp nhận cái mới là sự háo hức, choáng ngợp bởi vậy dễ dẫn đến lãng quên, phản bội cái cũ. Câu chuyện đã cho thấy, những cái mới, cái hiện đại, sự giàu có rất quan trọng nhưng nó không thể thay thế được những giá trị truyền thống thiêng liêng của mỗi ...

Nêu những cảm nhận và suy ngẫm của anh (chị) về câu chuyện sau:

"Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học. Thư đầu gửi về, em viết: "". Cuối năm viết: "Mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm...". Mùa đông sau viết; "Em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá ồn ào, bụi bặm, nhớ chợ bến xôn xao, lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á để hỏi coi có phải người Việt không..."

(Sưu tầm)

Có thể triển khai bài viết theo một số ý chính sau:

-     Câu chuyện là một trải nghiệm thấm thìa của một người con xa xứ về quê hương, Tổ quốc. Từ chỗ háo hức với sự giàu có, văn minh của nước bạn và có phần coi nhẹ giá trị của quê hương mình (lá thư đầu tiên gửi về) đến chỗ cân bằng hơn, đúng đắn hơn trong nhận xét, đánh giá, vẫn khẳng định vẻ đẹp của quê hương bạn nhưng không còn so sánh để tự ti về đất nước, dân tộc mình (bức thư thứ hai) và cuối cùng là nỗi nhớ trào dâng, cảm nhận thấm thìa về giá trị, vẻ đẹp của quê hương, đất nước (bức thư thứ ba). Từ đó, lớp nghĩa bề nổi dễ nhận thấy nhất của cáu chuyện chính là lời nhắc nhở về tình cảm của mỗi một con người với quê hương, xứ sở: phải biết yêu thương, trân trọng, tự hào.

-     Không chỉ là tình cảm dành cho quê hương, xứ sở, Tổ quốc, câu chuyện trên còn là một bài học sâu sắc về cách ứng xử với những giá trị ổn định, truyền thống, thân thuộc và thiêng liêng với mỗi một con người. Thông thường, tâm lí của con người khi tiếp nhận cái mới là sự háo hức, choáng ngợp bởi vậy dễ dẫn đến lãng quên, phản bội cái cũ. Câu chuyện đã cho thấy, những cái mới, cái hiện đại, sự giàu có rất quan trọng nhưng nó không thể thay thế được những giá trị truyền thống thiêng liêng của mỗi một con người. Do đó, phải biết trân trọng, gìn giữ, yêu thương những giá trị tốt đẹp đó.

-     Từ nhận thức của người con xa xứ, câu chuyện cũng ngầm cho thấy con người, nhất là trong thời hiện đại, thường nơi nhận và mải mê về sự hào nhoáng, đẹp đẽ, hạnh phúc ở rất xa xôi mà quên đi những giá trị bền vững, vĩnh cửu ở trong những cái thân thuộc ngay bên cạnh mình.

-     Câu chuyện cũng là bài học về việc tích luỹ vốn sống và sự trải nghiệm. Từ việc thay đổi, trưởng thành trong nhận thức của nhân vật trong chuyện: từ lá thư đầu, đến lá thư gửi vào mùa đông và cuối cùng là mùa đông năm sau, câu chuyện đã cho thấy càng có nhiều trải nghiệm con người sẽ càng sống sâu sắc hơn. Bởi vậy, đôi lúc giữa cái ồn ào, vội vã của cuộc sống hiện đại, con người cần biết sống chậm lại để cảm nhận được giá trị của những thứ xung quanh mình. Vì vậy, nỗ lực phấn đấu.được đi xa để cho những cuộc về gần, mở rộng tầm nhìn để mở sâu tình cảm, biết xứ người cũng là để hiểu hơn xứ sở, quê hương.

Nguồn: Nhungbaivanhay.net
0