12/02/2018, 15:53

Kể lại một lần em mắc lỗi

Đề bài: Bài làm Cách đây hơn một tháng em đã mắc một lỗi lầm mà cho tới hết cuộc đời này em không thể nào quên được. Đó là em đã gian dối quay cóp tài liệu trong bài kiểm tra một tiết để được điểm cao. Việc làm đó đã khiến cho cô chủ nhiệm của lớp em phải buồn lòng ...

Đề bài:

Bài làm

Cách đây hơn một tháng em đã mắc một lỗi lầm mà cho tới hết cuộc đời này em không thể nào quên được. Đó là em đã gian dối quay cóp tài liệu trong bài kiểm tra một tiết để được điểm cao. Việc làm đó đã khiến cho cô chủ nhiệm của lớp em phải buồn lòng bởi lỗi lầm mà em gây ra.

Buổi tối trước đó, em xem lịch thời khóa biểu thấy ngày mai không có gì đặc biệt chỉ riêng môn văn là phải học thuộc ôn thi để thi một tiết. Nhưng tối hôm đó lại có phim hay mà tôi muốn xem, nên tôi cố gắng xem nốt rồi bảo tí nữa sẽ học bài. Nhưng rồi khi xem xong phim cơn buồn ngủ ập đến nên tôi đi ngủ.

Đến giờ kiểm tra tôi toát hết mồ hôi, ướt cả người vì lo lắng, trong đầu không có chút kiến thức nào biết làm sao bây giờ. Nếu không làm được bài thì sẽ bị điểm kém rồi cha mẹ buồn lòng, thầy cô trách mắng.

Tôi ngơ ngẩn thẫn thờ mất hơn mười phút khi cô giáo chép đề thi lên bảng, những câu hỏi kia đều là vấn đề khó, mà tôi chẳng nhớ chút gì. Tôi cố gắng hỏi cái Mai ngồi bên cạnh nhưng nó cũng đang tập trung làm bài kiểm tra của mình, không còn cách nào tôi liền nghĩ ra một cách đó là quay cóp.

Tôi đánh liều thử gian dối một lần xem sao. Tôi lôi cuốn tài liệu ra chép lia, chép lịa cho tới khi gần hết giờ cô kêu cả lớp chuẩn bị nộp bài. Trên bục giảng có một vài bạn đã làm xong bài của mình mang lên nộp cho cô, rồi các bạn ríu rít hỏi nhau em có làm được bài không, còn em thì chỉ im lặng không nói gì.

Đến ngày trả bài kiểm tra, tôi là người đạt điểm số cao nhất, khi cô giáo đọc điểm cho tất cả cho mọi, rồi ghi vào sổ em cũng có chút vui vui trong lòng không ngờ mình đã gian lận thành công như vậy.

Cô tuyên dương em trước cả lớp vì tôi được điểm tuyệt đối "Em làm bài tốt lắm". Khi đó, tôi cũng có chút tự hào mà quên đi điểm mười này không phải là thực lực của mình. Là một điểm mười gian dối ăn cắp mà có.

Vừa tan học, tôi phi một mạch về nhà khoe với gia đình về điểm mười đó. Ba mẹ tôi rất vui mừng ai cũng khen tôi giỏi. Ba còn thưởng cho tôi một gói kẹo ngon ơi là ngon. Tôi cũng nghĩ điểm mười ấy thật sự là của mình nên rất vui vẻ nhận mọi lời khen và phần thưởng mọi người dành cho mình.

Nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi cứ trằn trọc mãi không ngủ được, lương tâm tôi cắn dứt rất nhiều. Tôi cảm thấy mình không trung thực, không sống đúng lương tâm của mình. Tôi không xứng đáng nhận lời khen tặng của cô giáo và những người thân trong gia đình.

Tôi cứ suy nghĩ mãi rồi quyết định sẽ nói cho cô giáo biết để cô giáo sửa lại điểm cho mình. Nghĩ vậy, sáng hôm sau tôi tới lớp gặp cô giáo rồi nói "Thưa cô em xin lỗi vì bài kiểm tra vừa rồi em đã gian lận ạ. Điểm mười đó không phải thực chất của em. Em xin cô trách phạt"

Cô giáo nhìn tôi vô cùng ngạc nhiên. Nhưng rồi cô nói "Cô sẽ sửa lại điểm mười thành điểm không. Nhưng cô không trách phạt em dù em có lỗi nhưng biết nhận lỗi nên cô sẽ bỏ qua cho em lần này. Lần sau không được tái diễn nữa nhé"

Nghe cô nói vậy tự dưng tôi cảm thấy sống mũi mình có chút cay cay tôi xin lỗi cô rồi về lớp lòng buồn vô hạn. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ tái phạm việc này một lần nữa.

Thông qua câu chuyện của mình tôi muốn nói với mọi người rằng trong cuộc sống sẽ có những lúc chúng ta mắc phải sai lầm nhưng thay vì sống giả dối, trốn tránh sự thật thì chúng ta nên đối diện với nó để tránh cho lương tâm mình không bị cắt rứt, không yên bởi không có sự lừa dối nào tồn tại được mãi mãi.

Đông Thảo

0