12/02/2018, 15:50

Kể lại giấc mơ gặp lại người thân

Đề bài: Bài làm Trong những ngày đông lạnh lẽo, gió rét này con người thường rất thích được cuộn mình trong chăn ấm và chìm vào trong giấc ngủ. Tôi cũng vậy, mỗi buổi tối khi ăn cơm xong và ngồi học bài xong là tôi lên giường ngủ sớm không còn thói quen xem ti vi như ...

Đề bài:

Bài làm

Trong những ngày đông lạnh lẽo, gió rét này con người thường rất thích được cuộn mình trong chăn ấm và chìm vào trong giấc ngủ. Tôi cũng vậy, mỗi buổi tối khi ăn cơm xong và ngồi học bài xong là tôi lên giường ngủ sớm không còn thói quen xem ti vi như trước nữa.

Đêm hôm trước, như thường lệ, chỉ sau mười lăm phút ngả lưng tôi đã chìm vào trong giấc ngủ một cách ngon lành. Trong giấc mơ tôi đã gặp lại bà ngoại của mình. Hai bà cháu cùng nhau tâm sự rất lâu.

Bà ngoại tôi năm nay nếu còn sống thì chắc đã ngoài tám mươi, bà sống với tôi từ năm tôi hai tuổi, ba tôi đi làm ăn xa và mẹ tôi thì phải làm ca đổi lịch ngày đêm. Chính vì vậy, bà ngoại từ nhà bác cả chuyển tới sống cùng hai mẹ con con tôi.

Thời gian trôi nhanh lắm, chỉ mới chớp mắt mà đã hơn chục năm bà ngoại sống bên cạnh tôi, trong thời gian đó tôi từ một đứa bé chưa đầy ba tuổi đã trở nên cao lớn, rồi trưởng thành hơn.

Trong thời gian, sống cùng bà tôi thường được bà chăm sóc, được bà dẫn đi chơi rồi mua cho những món quà quê quen thuộc khi thì ít bỏng ngô, lúc lại là quả na, quả ổi…tôi cứ như viên bị lăn qua lăn lại bên bà mỗi ngày, bởi mẹ tôi còn bận việc ở công ty. Còn ba tôi thì đi làm ăn xa lắm đi nước ngoài.

Rồi một ngày, tự dưng bà đòi về nhà bác cả ở, bà bảo tôi đã lớn có thể tự nấu cơm cho mẹ, tự chăm sóc mình không cần bà nữa. Bà về để thắp hương lo nhang khói cho ông. Hai mẹ con tôi tìm mọi cách giữ bà ở lại, nhưng mà bà không chịu, năm đó bà cũng đã ngoài bảy mươi rồi, nên mẹ tôi đành ưng thuận.

Bà về nhà bác cả được gần một năm thì ốm, bà ốm không lâu có lẽ chỉ tầm một tháng rồi qua đời. Tôi nghe mọi người trong nhà bảo, bà như một người dự báo trước được sự ra đi của mình nên cứ đòi về nhà bác cả ở.

Kể từ ngày bà đi tôi nhớ bà nhiều lắm, nhiều đêm ngủ một mình vì mẹ đi làm ca đêm tôi mong ước có bà bên cạnh, để được bà xoa lưng gãi đầu, để được nghe bà kể những câu chuyện ngày xửa ngày xưa.

Thấm thoát bà ra đi cũng đã ba năm, tôi đã ăn ba cái giỗ của bà, nhưng suốt ba năm qua tôi chưa một lần gặp lại bà. Cho tới đêm hôm qua, thì tôi được gặp bà trong giấc mơ của mình.

Tôi nhớ như in giấc mơ kỳ diệu đó, vẫn cái dáng thân thuộc tấm lưng còng theo thời gian, mái tóc nhiều sợi trắng như cước của bà. Tôi thấy bà về trong giấc mơ vui mừng khôn xiết vội vàng chạy tới để ôm chầm lấy bà.

Đôi bà tay nhăn nheo ấm áp quen thuộc ấy xoa nhẹ lên đầu tôi rồi dắt tôi vào chiếc ghế nhỏ ngày xưa bà thường ngồi rồi bắt tôi kể chuyện lớp học, chuyện bạn bè ở trường, ở lớp.

Trên khuôn mặt bà nụ cười vẫn ấm áp hiền tự rạng ngời vẻ phúc hậu, đôi mắt tinh anh, với những nếp nhăn nơi khóe mắt cứ xô đi xô lại đã trở thành gần gũi thân thuộc với tôi.

Tôi tự hào kể cho bà nghe mình mới được làm lớp trưởng đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc. Bà mỉm cười móm mém, khuôn mặt hiền từ hạnh phúc.

Tôi nằm trong lòng bà, hơi ấm quen thuộc đó vẫn như lúc bà còn sống, tôi đòi bà kể chuyện ngày xưa cho tôi nghe. Bà mắng yêu tôi "Cha bố anh lớn rồi mà vẫn làm nũng bà như ngày bé" nhưng bà vẫn kể giọng kể của bà vẫn trầm ấm dịu dàng như xưa. Những câu chuyện của bà tôi cứ nghe hoài nghe mãi nhưng chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán, tẻ nhạt, lúc nào nó cũng hấp dẫn tôi.

Tôi nói với bà rằng "Tôi nhớ bà nhiều lắm. Tôi muốn bà về thăm tôi nhiều hơn. Bà chỉ cười không nói gì trong đôi mắt của bà dường như đang chứa đựng rất nhiều hạnh phúc, tựa như những bà tiên trong chuyện cổ tích vậy.

Trời càng lúc càng lạnh, những cơn gió mùa Đông Bắc thổi những đám lá cây ngoài kia bay xào xác, tiếng gà gáy sang canh cất lên lanh lảnh làm cho bóng bà dần dần rời xa tôi. Tôi nhoài người chạy theo bóng bà gọi mãi "Bà ơi chờ cháu với" cho tôi tới khi mẹ tôi chạy vào buồng và đánh thức tôi dậy thì tôi mới biết thì ra đó là một giấc mơ. Tôi đã gặp lại người thân yêu của mình trong giấc mơ như vậy.

Dù biết nó chỉ là giấc mơ, có thể do tôi nhớ mong bà quá mà thành ra như thế, nhưng tôi vẫn thầm cảm ơn giấc mơ vì nó đã cho tôi được gặp lại người bà thân thương của mình, để thỏa mãn nỗi nhớ nhung khôn xiết.

Đông Thảo

0