23/02/2018, 15:46

Chùm Thơ Viết Về Sài Gòn Rất Hay Với Những Buồn Vương Và Nỗi Nhớ

Contents Tôi chưa có dịp để đến với Sài Gòn, nhưng nếu xứ Huế trong tôi giống như một nàng thiếu nữ trầm lắng và duyên dáng, thì Sài Gòn qua lời kể của bạn bè lại toát lên vẻ đẹp của một cô nàng tiểu thư đỏng đảnh, dễ thương và dễ mến, không hề đơn điệu. Kẻ bảo Sài Gòn phóng ...

Contents

Tôi chưa có dịp để đến với Sài Gòn, nhưng nếu xứ Huế trong tôi giống như một nàng thiếu nữ trầm lắng và duyên dáng, thì Sài Gòn qua lời kể của bạn bè lại toát lên vẻ đẹp của một cô nàng tiểu thư đỏng đảnh, dễ thương và dễ mến, không hề đơn điệu. Kẻ bảo Sài Gòn phóng khoáng, vô ưu, người nói Sài Gòn phồn hoa và rộn rã. Con người nơi này quanh năm bận rộn với cuộc mưu sinh, tôi cũng từng nghe ai đó nói rằng Sài Gòn không rảnh, và Sài Gòn không ngủ…

Tôi có nhiều người bạn ở đây, dẫu chưa gặp mặt lần nào nhưng cũng đủ để đặt vào nhau sự tin tưởng, ít nhất là về công việc và tiền bạc. Hi vọng một ngày nào đó không xa tôi sẽ được tận mắt nhìn ngắm nơi này. Còn bây giờ, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ hay viết về Sài Gòn rất đẹp của nhiều tác giả. Mong rằng các bạn cũng sẽ thích những bài thơ về Sài Gòn rất hay này, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

» Đầu tiên, 5 áng nơi Sài Gòn hay, buồn và :

1, Một Thoáng Sài Gòn

Khi trở lại buồn vương giọt nắng
Còn ai quen về nói câu chào
Tôi, bước lạ, từ thời xa vắng
Giữa Sài Gòn thôi hết chờ nhau!

Chiều xuống chậm ngang vùng ký ức
Hàng me xanh, kỷ niệm xanh màu
Hoa phượng vỡ, vỡ niềm mơ ước
Những cuộc tình nào xót xa đau?

Mây lờ lững trôi về quá khứ
trông chờ mãi cơn mưa
Ve không hát bài tình ca cũ
Không mưa mà nỗi nhớ đong đưa!

Vẫn còn đó sân trường, góc lớp
Dấu yêu xưa xa khuất bao giờ
Tìm đâu thấy vai gầy xoã tóc
Áo trắng còn trắng mãi hồn thơ!

Tôi trở lại Sài Gòn muôn ngả
Ði lang thang qua những vui buồn
Thở chút nắng, trường em, giữa hạ
Mai xa rời biết ấm lòng hơn?
(Huỳnh Nguyễn Thanh Tâm)

2, Đi Giữa Sài Gòn

Đi giữa Sài Gòn lòng chợt vắng
Còi xe che mờ dáng em xưa
Tôi cầm màu nắng lang thang mãi
Mà tình lỡ hẹn với cơn mưa

Chắc em từng qua con phố ấy
Hàng cây xào xạc lúc
Tôi như lữ khách trong miền nhớ
Mắc nợ dài vạt áo chờ mong

Nếu em trở lại ngôi trường cũ
Tôi đã thành phấn trắng phai nhoà
Bảng đen không ghi tên kỷ niệm
Ngọn gió cuối mùa thưa thớt xa

Đi giữa Sài Gòn lòng chợt vắng
Biết giấu nơi đâu một nỗi buồn
Thú thật đời tôi nhiều cay đắng
Từ ngày em vội vã quay lưng!
(Bùi Đức Ánh)

3, Cho Một Thành Phố Mất Tên

Em Sài Gòn đẹp nhất về đêm
Tiếng hoa rơi, nhạc lắng, mây chìm
Nét môi duyên, nụ cười huyền hoặc
Phút chốc trần gian vội lãng quên!

Ta thương em tàn hơi thở cuối
Ta nhớ em trọn kiếp lưu đày
Ngày xa thành phố xanh xao nhớ
Ta giã từ nhau tợ bóng mây!

Những con đường cũ còn im bóng
Tà áo ai còn theo gió bay
Tiếng guốc gõ đều trên phố vắng
Hay tàn trong ngõ hẹp chiều nay?

Ta nhớ từng cơn mưa bụi nhỏ
Ta chờ nhau cuối phố, mưa sa
Từng cơn gió lạnh giao mùa đến
Một sớm thu về em xót xa!

Đời đã vô tình không vấn vương
Ngõ xưa đã hút lối thiên đường
Còn đây hơi thở xanh xao mộng
Em mất tên rồi ta tiếc thương!
(Hoàng Ngọc Ẩn)

4, Sài Gòn – Mùa Không Em

về sao chẳng thấy em đâu
Trời giấu em kĩ quá
Anh đi tìm trên hàng cây nhánh lá
Lá chỉ lắc đầu khe khẽ gió đong đưa

Tháng Tư về anh đợi một cơn mưa
Xua cái nắng, đón em về trên lối
Mưa Sài Gòn cứ tan đi thật vội
Như sợ vô tình làm ướt dấu chân em

Tháng Tư về anh nhớ những que kem
Tiếng mõ leng keng công viên chiều chung bước
Những ngón tay đan dưới tàn cây xanh mượt
Em mang nụ cười gửi lại phố sau lưng

Tháng Tư về ta cứ chợt dửng dưng
Phố vẫn đông, vắng em thành xa lạ
Anh xa em, Sài Gòn thưa thớt quá
Mặc kệ bao người xuôi ngược về đâu

Tháng Tư, Sài Gòn nắng ngập đầu
Những chiếc khẩu trang chỉ chừa đôi mắt
Ta lạc mất em giữa dòng người bịt mặt
Lặng lẽ trở về xóm trọ .

Tháng Tư một mình hát trong đêm
Ngồi thức đợi đèn nhà cao đi ngủ
Sài Gòn không đêm, Sài Gòn không ngủ
Thao thức cùng anh không ngủ để nhớ em!
(Hoài Vũ)

5, Sài Gòn Thu

Giữa Sài Gòn
Gọi thầm ơi Hà Nội
Bước chân chiều bối rối
Ngơ ngác tìm phương anh

Một Hà Nội rất xanh
Thơm hoài trong ký ức
Một Sài Gòn rất thực
Sao lãng đãng sương mù

Tôi đi giữa mùa thu
Nhớ một trời nắng hạ
Trên phố người xa lạ
Mưa nắng cũng vô chừng

Người xưa giờ người dưng
Tôi thành chim gãy cánh
Một đời buôn ảo ảnh
Trở về hai tay không

Tôi chen giữa phố đông
Thấy đời sao quá chật
Dấu xưa nhòe nước mắt
Sài Gòn buồn hay tôi?
(Phạm Dạ Thủy)

» 5 bài thơ về Sài Gòn còn lại cũng rất hay và đầy tâm trạng:

6, Sài Gòn Yêu Dấu

Sài Gòn nơi ấy tang thương lắm
Gợi nhớ trong ta mấy vạn đời
Trăng ngọc, trăng say, trăng vẫn cũ
Riêng tình nghẹn suối nước khôn vơi

Ta lặng mấy mùa nghe lá úa
Nghe tình sướt mướt khóc nơi đây
Quỳ bên gốc liễu nhìn trăng chết
Bao lần cầu nguyện với heo may…

Ta nguyện cho người ấy đã đi
Thôi đừng tưởng nhớ mộng yêu vì
Bên chồng đừng tưởng tình ta nữa
Để rồi sầu khổ ứa vành mi!

Đừng bao giờ khóc chuyện lỡ duyên
Ta đọc nhiều đêm những ước nguyền
Xin trăng xoá hết đừng ghi chép
Vào lòng non biển tiếng oan khiên!

Ngàn năm chuyện cũ chơi vơi quá
Đan tình lên gió chẩy lòng duyên
Ngày mai một giấc hồn thu lạnh
Có nhớ nhau xin nhỏ giọt hiền…

Sàigòn, Sàigòn, trời nơi ấy
Chưa mờ dấu vết mộng ngày xưa
Ngàn năm là vẫn là thương nhớ
Tim ta còn lạnh đến bao giờ…?!
(Hoàng Ngọc Ẩn)

7, Sài Gòn – Bất Chợt Mùa Đông

Sài Gòn ngập lá me rơi
bỗng đến mặc tôi ngỡ ngàng
Mong manh tấm áo lụa vàng
Tôi chưa kịp đón cung đàn vắng ai

Sài Gòn đông đến thật rồi
Buốt vai em nhỏ buốt người tôi thương
Ầm ào gió lạnh từng cơn
Cộng thêm một tuổi cô đơn cho người

Sài Gòn chiều gió mưa rơi
Cà phê từng giọt – đắng cời ruột gan
Thôi – đừng kêu buồn
Không mùa tím ấy, sao hồng sắc xuân?!

Tôi về – nhặt cánh ngâu nồng
Giữa trang vở cũ – cháy bừng
Thầm nghe trong tiếng lá reo
Tiếng cười thơm ngát trong veo giữa trời

Thầm nghe trong gió mù khơi
Ngàn câu chuyện tuổi thơ tôi trở về
Buồn vui dầu có tái tê
Vẫn là kỷ niệm vỗ về đời tôi
(Lê Thị Kim)

8, Hãy Trả Lại Tôi

Hãy trả tôi Sài Gòn với nắng vàng rực rỡ
Cùng bóng hàng cây bên hè phố thân yêu
Hãy trả lại tôi, những vóc dáng diễm kiều
Những đôi mắt hồ thu xanh biếc ngọc
Hãy trả lại tôi, những dòng sông trên sóng tóc
Những nụ cười thơm ngát tuổi thanh xuân
Hãy trả lại tôi, đôi cánh thiên thần
Từng bay lượn khắp vùng trời Nghệ thuật
Hãy trả lại tôi, những khu vườn ươm ngát
Để bướm vàng nô giỡn với ong tơ
Mỗi phút trôi qua là một bất ngờ
Như mưa nắng không chờ mà hội ngộ
Hãy trả lại tôi, những vòng tay rộng mở
Giữa cuộc đời đón nhận chuyện yêu thương
Hãy trả lại tôi những phố, những phường
Những bồn cỏ công viên bốn mùa tình tự
Từ đỉnh cao tiếng hát thấm vào tim
Tiếng hát lênh đênh, tiếng hát nổi chìm
Len nhè nhẹ như lời ru của mẹ
Hãy trả lại tôi, những giấc hồng
Những tiếng chân bước khẽ dưới trời đêm
Hãy trả lại tôi, những vạt áo tơ mềm
Bay phơ phất uốn mình trong nắng sớm
Hãy trả lại tôi, những nỗi buồn mơn trớn
Những lời yêu gờn gợn giữa bờ môi
Sài Gòn ơi, xa vắng đã lâu rồi
Quá thương nhớ, hồn tôi rừng rực lửa
Hãy trả lại tôi, hôm nay và ngày mai nữa
Những ước mơ chưa toại nguyện sông hồ
Những hẹn hò chưa kết đọng thành thơ
Những trầm lặng đợi chờ cơn bão tố
Hãy trả lại tôi, những cuộc tình dang dở
Nỗi buồn vui khép mở cánh thời gian
Hãy trả lại tôi, từng đoá mai vàng
Mỗi xuân đến, cả Sài Gòn trẻ lại
Hãy trả lại tôi, bây giờ và mãi mãi
Những thứ gì đã mất tự hôm qua
Hãy trả lại tôi, hiền hoà
Của thành phố Sài Gòn còn phong nhuỵ
Tôi đang sống với rất nhiều suy nghĩ
Mất Sài Gòn là mất cả đời tôi
Sài Gòn ơi, cách biệt đã lâu rồi
Hãy trả lại những gì tôi mơ ước
Hãy trả lại tôi những ngày vui thuở trước
Những đêm dài thao thức trắng không gian
Hồn bâng khuâng chết lịm giữa cung đàn
Chiều mở cửa tơ vàng giăng nến điện
Hãy trả lại tôi, những dấu chân kỉ niệm
Đường học trò nhịp guốc gõ âm vang
Hỡi em yêu, mộng cũ có phai tàn
Có khô héo theo thời gian mòn mỏi?
Tôi ở đây vẫn luôn luôn chờ đợi
Một ngày nào trở lại phố phường xưa

Sài Gòn ơi, thương nhớ mấy cho vừa!…
(Tạ Tỵ)

9, Sài Gòn Một Chút Mùa Đông

Gió bấc ngập tràn đường phố sáng nay
Sài Gòn đẹp hơn với rộn ràng sắc áo
Vòm cây ngẩn ngơ chìm trong mộng ảo
Một chút mùa đông se lạnh Sài Gòn

Nhớ thật nhiều ngày tháng cũ yêu thương
Đã bao năm nhưng không hề phai nhạt
Anh và em lang thang nghe gió hát
Bến Bạch Đằng còn đọng dấu chân quen?

Sài Gòn mùa đông…kỷ niệm êm đềm
Đường Lê Lợi tay trong tay xuống phố
Hai hàng cây xôn xao như mừng rỡ
Nhìn tình yêu qua lăng kính màu hồng

Rồi bỗng dưng hai lối rẽ ngược dòng
Rồi xa cách Sài Gòn từ dạo ấy
Nhớ Sài Gòn với con tim bỏng cháy
Chiếc hài thêu bên áo lụa trắng ngần…

Đi dưới vòm cây lòng thoáng bâng khuâng
Người đã xa… xa mịt mù sương khói
Nghe đâu đây lời thiên thu vời vợi
Sài Gòn mùa đông… đẹp mãi muôn đời!
(Đỗ Mỹ Loan)

10, Sài Gòn Nỗi Nhớ

Còn đây những nỗi nhớ nhung
Sài Gòn xa cách muôn trùng xa xôi
Tâm can xao xuyến bồi hồi
Sài Gòn kỷ niệm một thời âm vang

Những đêm thức giấc bàng hoàng
Sài Gòn qua giấc mộng vàng nhớ thương
Nghe lòng bao nỗi vấn vương
Sài Gòn một thuở thân thương gọi về

Những ngày của tuổi đam mê
Một thời em với tóc thề ngang vai
Mùa Thu vàng lá rơi bay
Hẹn hò song bước những ngày bên nhau

Con đường vương những hoa sao
Ngôi trường cổ kính ngọt ngào tình yêu
Tung bay tà áo những chiều
Điểm tô thành phố mỹ miều thân thương

Nơi đây nỗi nhớ
Sài Gòn một thuở còn vương tháng ngày
Yêu em bao nỗi đắm say
Sài Gòn nỗi nhớ vơi đầy trong tôi
(Phạm Sĩ Trung)

Và vừa rồi là 10 bài thơ hay về Sài Gòn mà tôi muốn gửi đến các bạn qua này. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ hay về Sài Gòn ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ hay khác có trong kho thơ của OCuaSo.Com, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm  hoặc  


0