23/02/2018, 15:16

Chùm Thơ Song Thất Lục Bát Cô Đơn Đầy Tâm Trạng Trong Tình Yêu

Contents Thế rồi sau những áng buồn nhiều thể loại khác nhau, hôm nay tôi xin giới thiệu đến các bạn một nữa rất buồn về , chùm thơ với những bài thơ dằng dặc niềm viết theo thể , thể thơ không xa lạ gì với những người yêu thơ, cũng như tác giả viết nên những áng thơ song ...

Contents

Thế rồi sau những áng buồn nhiều thể loại khác nhau, hôm nay tôi xin giới thiệu đến các bạn một nữa rất buồn về , chùm thơ với những bài thơ dằng dặc niềm viết theo thể , thể thơ không xa lạ gì với những người yêu thơ, cũng như tác giả viết nên những áng thơ song thất này không hề xa lạ gì với những độc giả của Ô Cửa Sổ.

Gửi đến các bạn chùm thơ song thất lục bát viết về sự lẻ loi trong tình yêu của tác giả Hoàng Mai, thơ song thất lục bát của cô, cũng như những thể thơ khác, từng nét chữ đều thể hiện được cái hồn và những nỗi sầu diệu vợi, khắc khoải, khi đọc những áng thơ này, các bạn cũng sẽ thấy được nỗi sầu được hòa quyện vào thể thơ song thất lục bát một cách mượt mà, trôi chảy, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!

» Mời các bạn cùng đến với 5 bài thơ song thất lục bát rất hay và tâm trạng đầu tiên:

1, Nhớ Người Trong Thơ

Đêm trở giấc canh khuya lẻ bóng
Tựa thềm hoa lặng ngóng trông ai
Lệ tuôn đẫm ướt mi dài
Có hay chăng hỡi non đoài người ơi

Đường vạn nẻo xuân khơi không bước
Lối rẽ vào sau trước chông gai
Yêu nhau gầy rạc hình hài
Nỗi đau này xuống tuyền đài sao tan

Người gọi ta… hồng nhan tri kỷ
Ta gọi người hoan hỉ: tình quân
Tâm can sao cứ bần thần
Thuyền chưa ghé bến… cố nhân mất rồi

Ta – người vốn chẳng ai gian dối
Cùng chung nhau mở lối tương lai
Số trời định phận… chia hai
Có duyên chẳng nợ trúc mai kiếp này

Thôi người nhé ! Từ nay rẽ lối
Hai phương trời mòn mỏi đôi tim
Trăm năm dõi mắt trông tìm
Sao ta… người cứ nổi chìm trong nhau

Nơi chốn ấy người đau ta khóc
Nơi phương này người khóc… ta đau
Trúc Mai chẳng vẹn duyên sau
Thì cam đành phận… vì đâu hỡi người

2, Bóng Dáng Người Xưa

Đêm trở giấc mơ màng gặp lại
Dáng người xưa đi giữa
Rừng chiều một bóng cô đơn
Ngẩn ngơ như thể phách hồn nát tan

Người đi mãi cuối đàng mất dấu
Tôi thẫn thờ sau trước..,tìm nhau
Hay là… xuống đáy dòng sâu
Giấc mai thảng thốt: lòng đau hỡi người ?

Mổ hôi đổ giọt sầu ướt gối
Bởi vì đâu… ngày đợi mong
Chốn xưa người vẫn âm thầm
Dõi theo lối cũ lâm râm nguyện cầu

Đêm khắc khoải nỗi sầu trở lại
Đường dù xa chẳng ngại bước chân
Đời người ví thể phù vân
Sóng xô vạn nẻo đường trần vạn niên

Mai sóng lặng… quạnh quẽ
Bóng và hình đâu thể rẽ phân
Thần giao cách cảm bần thần
Hai ta giờ đã nửa phần trong nhau

Mong người bớt u sầu tê tái
Mai ta về nối lại duyên xưa
Người còn nhớ chuyện đêm
Tôi người hai kẻ cũng vừa tròn đôi

3, Trăn Trở

Ngày anh đến xua tan băng giá
Sáu đôi ngã phân ly
Bao lần lệ thắm hoen mi
Em đâu nghĩ đến những gì… ngày sau

Thời gian có ngừng đâu anh hỡi
Tình trái ngang duyên khởi ngày đêm
Cho em khao khát nỗi niềm
Bao năm lệ vẫn nổi chìm trang thơ

Sáu năm đã bơ vơ bóng lẻ
Kiếp hồng nhan quạnh quẽ lòng đau
Tuổi Xuân vội vã qua mau
Hoàng hôn mây phủ ngang đầu anh ơi

Mưa tí tách rơi rơi gợi nhớ
Nỗi niềm riêng trăn trở vì đâu…
Duyên tan vỡ giấc mơ sầu
Lòng người ai biết nông sâu mà dò

Duyên ngang trái tơ vò lần nữa
Em một mình đi giữa hoàng hôn
Thôi đành chọn kiếp cô đơn
Chiều nay mây trắng buồn hơn chiều nào

4, Xuân Chiều

Chiều xuống chậm nghe lòng trống vắng
Thoảng đâu đây hạt thở dài
Rộn ràng ngỡ bước chân ai
Thiên thai lạc lối tuyền đài dừng chân

Công viên lạnh bâng khuâng đi mãi
Buồn xa xăm hoang hoải tìm về
Nhớ khi mắt liếc môi kề
Vòng tay khép kín… não nề dòng châu

Người khuất bóng tìm đâu anh hỡi
Tình ngăn chia vì bởi can qua
Sa chân lỡ bước chiều tà
Em con thuyền bé vượt qua sóng nhồi

Đời bể khổ võ vàng mãi kiếm
Người trăm năm tiền kiếp tìm về
Tỉnh rồi sao vẫn như mê
Thênh thang không bước cạn khe tìm vào

Ta bà cõi lao đao thương hận
Ngục u minh khóc giận tình nhân
Chơi vơi một kiếp hồng trần
Người đây ta đấy chỉ ngần ấy sao

Đàn lỡ nhịp cung thương sóng vỗ
Âm lỗi thời lở dở tình ca
Mong sao hạ tới thu qua
Đông đi xuân đến mặn mà dáng duyên

5, Người Mang Tâm Sự

Trời hôm nay chợt mưa chợt nắng
Tiễn người đi bến vắng đò chiều
Nghe hồn thổn thức cô liêu
Ta còn có biết bao điều trong nhau

Chim lẻ bạn âu sầu muôn lối
Lòng bao năm tăm tối não nề
Qua rồi một thoáng đam mê
Tóc xanh giờ đã mây che phủ đầu

Chân đếm bước dòng sầu nhạt nắng
Lòng bâng khuâng ngõ vắng thưa người
Đường trần chỉ một mình tôi
Trời cao sao nỡ tách đôi duyên mình…

Anh trở gót hành trình đếm bước
Trời vào Thu sướt mướt tình ngâu
Sóng giăng bủa bến giang đầu
Chiều nay hồn có trái sầu vừa rơi

» Và 5 bài thơ song thất lục bát hay về tình yêu dang dở còn lại:

6, Tôi Vẫn Nhớ

Người xa tôi năm canh thổn thức
Tôi xa người day dứt từng đêm
Sầu tư trăn trở nỗi niềm
Mưa khuya trở giấc rũ mềm tình say

Nợ bao kiếp trả vay người hỡi
Đường thênh thang… ngõ tối mịt mờ
Tim ai giá lạnh như tờ
Cho tôi hồn mãi dật dờ sầu đau

Đời vạn nẻo chao dao chồng chất
Cửa thiền môn niệm Phật A Di
Đắng lòng tôi kể từ khi
Trái tim người lỗi nhịp gì… khi yêu

Thôi tình nhé ! Trái duyên không nợ
Tình ngắt ngang nhịp thở tim đau
Chúc người bền lâu
Trăm năm là cuộc bể dâu hỡi người

7, Nhớ Ơn Cha Mẹ

Ngày mưa rơi lướt thướt
Chạnh lòng con sướt mướt canh thâu
Mẹ cha giờ khuất nơi đâu
Dương gian hay cõi thâm sâu ngút ngàn

Đêm trở bàng hoàng tỉnh giấc
Nhớ công ơn chất ngất lòng đau
Mẹ cha khuất bóng đã lâu
Con chưa đền đáp ơn sâu cửu trùng

Nhớ cái thuở bần cùng cạn kiệt
Cha đảm đương mải miết vườn rau
Cơm canh khoai sắn bên nhau
Chắt chiu ngày tháng mong cầu vươn lên

Thời gian vững lòng bền cha bước
Lên tỉnh thành sau trước lo toan
Đàn con sâm sấp hiền ngoan
Mẹ thay cha dạy bảo ban con khờ

Rồi đến lúc con thơ đã lớn
Bỏ mẹ cha về chốn phồn hoa
Đứa an phận đứa bôn ba
Xót xa con trẻ lệ nhòa đêm thâu

Khi con đã bắt đầu ổn định
Thì mẹ cha thân tịnh bất an
Mẹ đi về chốn mây ngàn
Cha thương nhớ mẹ võ vàng theo sau

Con chưa kịp ơn sâu đền đáp
Chỉ mong sao Phật Pháp nhiệm màu
Mẹ cha thoát cảnh khổ đau…
Luân hồi sanh tử nguyện cầu vãng sanh

8, Chuyện Tình Không Đoạn Kết

Người tìm đến một chiều đông giá
Khi đời em lòng dạ ngổn ngang
Duyên đầu vội sớm ly tan
Anh đem nắng ấm… chứa chan xuân về

Qua rồi tuổi đam mê tình ái
Em và người gặp lại là duyên
Nửa vòng trái đất mỗi đêm
Xa xôi cách trở nỗi niềm tỏ phân

Dòng thư tỏ thu dần khoảng cách
Người và em dằng dặc đêm trường
Cánh chim bạt gió tha hương
Trái tim vết khắc một đường hằn sâu

Dòng tâm sự đớn đau thân xác
Nỗi đoạn trường than trách ai đây
Tỏ tường bao nỗi đắng cay
Trời cao có thấu lòng này hay chăng

Người gọi ta hồng nhan tri kỷ
Ta gọi người thủ thỉ tình quân
Mỗi năm vào dịp nghinh tân
Cùng nhau dạo Hội hoa xuân quê nhà

Thấm thoát sáu năm dài ròng rã
Luôn ưu tư tấc dạ u hoài
Cớ chi duyên ngắn tình dài
Trách sao Tạo Hóa đọa đày hồng nhan

9, Bài Thơ Không Gửi

Đêm nay nữa tròn ba đêm thức
Lòng riêng mang uẩn khúc u buồn
Ngoài hiên gió thoảng mù sương
Vẳng nghe tiếng dế đêm trường nỉ non

Hoa lá cũng mỏi mòn trông ngóng
Cơn mưa đầu hạ nóng chưa loang
Anh về ngỡ đã sang trang
Ai hay giông tố phũ phàng đời em

Sầu mê khúc đêm đêm băng giá…
Tiễn đông đi lan tỏa xuân về .
Tình ta quá đỗi nhiêu khê
Em đâu nghĩ đến não nề ngày sau

Anh nửa vòng bán cầu xoay mãi
Mà thời gian hết tái lại hồi
Cho em giông gió nửa vời
Bao năm rồi vẫn rối bời trang thơ

Thắm thoát đã sáu năm thương nhớ
Đi bên nhau những ngỡ vợ chồng
Heo may hay gió
Tình nhân cũng chẳng… bạn lòng cũng không

Anh gọi em má hồng tri kỷ
Đêm năm canh thủ thỉ não nề
Chiều nay xuân vẫn tràn trề
Mà hồn em đã bộn bề mưa giăng

Duyên đã lỡ dùng dằng số kiếp
Người sang sông đã tiếp nối bờ
Đời em ruột rối dường tơ
Thôi đành duyên phận… hững hờ mây bay

Đường tình trót thương vay kiếp trước
Nợ ái ân nghiệp chướng phải mang
Anh giờ lụa gấm cao sang
Em về nhận cái bẽ bàng người sau

10, Thuyền Neo Bến Đợi

Em nhớ mãi chiều thu lá đổ
Mình bên nhau cạn tỏ nguồn cơn
Chạnh lòng anh vọng lời thương
Xa xa vẳng tiếng nghe dường nỉ non

Anh khắc khoải lòng son giữ mãi
Đời dâu xa xót tình đau
Lời anh nghe thấm từng câu
Người như ôm cả nỗi sầu thế nhân

Hai ta cứ tần ngần nuối tiếc
Một đời em tha thiết từng mơ
Nào ai học được chữ ngờ
Gối chăn hờ hững sương mờ phủ giăng

Anh chốn ấy! Mộng nay đã hết
Em ngồi đây lặng chết từng giây
Một mình trăn trở đêm nay
Biết ai hiểu thấu đắng cay chuyện lòng

Xuân trở giấc hoa không muốn trổ
Ngại ngần lo sầu khổ bao mùa
Thôi đành duyên kiếp đẩy đưa
Thuyền neo bến hẹn gió mùa lắt lay

Tình chợt đến – chợt đi – ai biết
Đường vào tim khôn xiết bẽ bàng
Chòng chành với chiếc đò ngang
Mai sau biết có vẹn toàn được chăng
(Thơ song thất lục bát chuyện tình thuyền và bến)

Đó là chùm thơ song thất lục bát về sự cô đơn trong tình yêu mình muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng thích và yêu mến những bài thơ song thất lục bát ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những chùm thơ song thất lục bát hay trên OCuaSo.Com, hãy tự mình khám phá thêm nhiều bài thơ song thất lục bát hay nữa các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm hoặc và


0