21/02/2018, 08:42

Cảm nhận vẻ đẹp sông Hương khi chia tay thành phố Huế

Rời khỏi kinh thành, sông Hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng trong sương khói, đang xa dần thành phố để lưu luyến ra đi giữa màu xanh biếc của tre trúc và của những vườn cau vùng ngoại ô Vĩ Dạ. ...

Rời khỏi kinh thành, sông Hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng trong sương khói, đang xa dần thành phố để lưu luyến ra đi giữa màu xanh biếc của tre trúc và của những vườn cau vùng ngoại ô Vĩ Dạ. Và rồi, như sực nhớ lại một điều gì chưa kịp nói, nó đột ngột đổi dòng, rẽ ngoặt sang hướng đông tây để gặp lại thành phố lần cuối ở góc thị trấn Bao Vinh xưa cổ. Đối với Huế, nơi đây chính là chỗ chia tay dõi xa ngoài mười dặm trường đình. Riêng với sông Hương, vốn đang xuôi chảy giữa cánh đồng phù sa êm ái của nó, khúc quanh này thực bất ngờ biết bao. Có một cái gì rất lạ với tự nhiên và rất giống con người ở đây; và để nhân. cách hóa nó lên, tôi gọi đấy là nỗi vương vấn, cả một chút lẳng lơ kín đáo của tình yêu. Và giống như nàng Kiều trong đêm tình tự, ở ngã rẽ này, sông Hương đã chí tình trở lại tìm Kim Trọng của nó, để nói một lời thề trước khi về biển cả: “Còn non, còn nước, còn dài, còn về, còn nhớ…”. Lời thề ấy vang vọng khắp lưu vực sông Hương thành giọng hò dân gian; ấy là tấm lòng người dân nơi Châu Hóa xưa mãi mãi chung tình với quê hương xứ sở.

Cảm nhận:

Hội ngộ rồi chia li, sau những phút giây đoàn viên, vui tươi, đắm say hạnh phúc, sông Hương chia tay thành phố huế trong lưu luyến, bịn rịn. Trước khi giã biệt thành phố để về với biển lớn, sông Hương ôn lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng  lung sương khói. Nén lòng để chia tay nhưng rồi như sực nhớ một điều gì chưa kịp nói, con sông đột ngột đổi dòng, rẽ ngoặtt lại để gặp lại thành phố lần cuối ở góc thị trấn Bao Vinh xưa cổ mà nói lời thể thủy chung “còn non, còn nước, còn dài, còn về, còn nhớ”. Hiểu thấu mối tình tri kỉ, thủy chung của sông Hương với Huế, nhà văn đã nhân cách hóa để gọi đấy là nỗi vẫn vương cả một chút lẳng lơ kín đáo của tinh yêu. Thật nồng nần, đắm say, thủy chung, son sắt, mối tình Hương giang – Huế có khác nào thiên tình Kim Trọng – Thúy Kiều.

=> Qua góc nhìn địa lí, sông Hương đã phô ra vẻ đẹp phong phú đầy biến âỏ nhưng nổi bất nhất là cảnh sắc thiên nhiên thơ mộng, trữ tình. Cảnh chí, sắc màu của sông nước, bãi bờ, cỏ cây, núi đồi thành quách hiện ra theo thủy trình của dòng sông thật gợi cảm, giàu chất thơ. Tất cả cứ quyện vào nhau, hài hòa, tự nhiên đến kì lạ để tạo nên tuyệt phẩm hội họa kì thú. Đặc biệt những giáng nét, những uẩn khúc, những đường cong, nhịp trôi điệu chảy của dòng sông cứ khiến ta liên tưởng tới vẻ đẹp dịu dàng duyên dáng tình tứ kiều diễm của những thiếu nữ Huế, của những tình tứ lứa đôi say đắm, nồng nàn.

0