31/03/2021, 15:36

Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Mùa xuân của tôi" số 10 - 10 Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài "Mùa xuân của tôi" của Vũ Bằng hay nhất

Mùa xuân luôn là nguồn cảm hứng bất tận đối với các nhà văn nhà thơ, và Vũ Bằng cũng không phải là ngoại lệ. Nhắc đến mùa xuân, chúng ta nhớ đến tiết trời tươi mát, vạn vật đâm chồi, căng tràn sức sống. Là tết đến, đào mai khoe sắc, là hạnh phúc xum vầy. Nên trong một dịp tết xa quê ...

Mùa xuân luôn là nguồn cảm hứng bất tận đối với các nhà văn nhà thơ, và Vũ Bằng cũng không phải là ngoại lệ. Nhắc đến mùa xuân, chúng ta nhớ đến tiết trời tươi mát, vạn vật đâm chồi, căng tràn sức sống. Là tết đến, đào mai khoe sắc, là hạnh phúc xum vầy. Nên trong một dịp tết xa quê tác giả đã viết nên bài “ Mùa xuân của tôi” để nói lên những kỷ niệm với mùa xuân Hà Nôi.


Bài văn được ra đời khi tác giả phải sống trong cảnh đất nước bị chia lìa. Đau đớn thay tác giả lại sống giữa vùng bị Mỹ – Ngụy chiếm đóng. Giữ sự kìm kẹp của thực dân xâm lăng dường như tình yêu của tác giả với quê hương càng cháy bỏng. Vũ Bằng đã dùng những trang văn để nói lên hết những tình yêu, nỗi nhớ thương của mình về mùa xuân Hà Nội – quê hương của ông.Sâu lắng và ngọt ngào chính là cảm nhận đầu tiên khi chúng ta đọc những trang tùy bút của Vũ Bằng về mùa xuân. Mùa xuân trong trí nhớ của tác giả chính là sự giao thoa của trời và đất.


Là sự bắt đầu của vạn vật sau một mùa đông dài lạnh lẽo. Là cột mốc đánh dấu thời gian khi bước sang năm mới. Là sự hòa quyện của cảnh vật thiên nhiên và con người. Bằng lối viết nhẹ nhàng, sâu lắng tác giả đã đưa người đọc về với những mùa xuân bình yên, tươi đẹp, căng tràn nhựa sống. Từng câu từng chữ trong bài chính là tình yêu của Vũ Bằng dành cho mùa xuân đất Bắc.


Nỗi nhớ đầu tiên của tác giả về mùa xuân đất Bắc chính là thời tiết và khí xuân với “mưa rêu rêu gió lành lạnh”. Đây chính là nét đặc trưng mà không nơi nào có được, và cũng chính trên nền khí xuân này tác giả lần lượt vẽ nên nỗi nhớ của mình. Đó là những thanh âm của mùa xuân vẫy gọi, tiếng chim nhạn kêu, văng vẳng đâu xa câu hát huê tình cùng mùi thơm thoang thoảng ấm áp của nhang trầm, không khí gia đình ấm áp đã làm tác giả thổn thức trong tim. Sự bình dị, yên bình sao giờ đây là nóng bỏng và da diết đến thế.


Mùa xuân không chỉ mang đến cho thiên nhiên vẻ đẹp lạ kỳ mà còn khiến lòng người thao thức không yên “Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu”. Vậy là cái nhựa sống tràn đầy của mùa xuân đã đánh thức bản năng của con người, thôi thúc người ta phải thức tỉnh sau những ngày đông giá rét. Mùa xuân đã thắp lên những ngọn lửa trong tim “tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn những ngày đông giá”.


Nếu mùa xuân trong thơ của Xuân Diệu “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần” đầy hối hả, gợi cảm thì mùa xuân của Vũ Bằng lại trầm lắng và da diết làm sao nó khiến cho người đọc lâng lâng, mê đắm.


Bằng giọng văn trầm bổng, mềm mại du dương đầy chất thơ Vũ Bằng đã đưa độc giả cảm nhận trọn vẹn mùa xuân đất Bắc. Qua đây, ta cũng cảm nhận được tình yêu quê hương đất nước của một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm.

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

TRAN THI THU TRANG trang

208 chủ đề

2330 bài viết

Cùng chủ đề
Có thể bạn quan tâm
0