11/05/2018, 14:30

Tâm sự của học sinh cuối cấp

() – Em hãy viết bài văn về . (Bài làm văn của học sinh giỏi bạn Nguyễn Thị Hoàng Anh). Đề bài: Tâm sự cuối cấp của em Bài làm Với tôi, cấp 3 là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất, với bao cảm xúc, tâm sự lẫn sự rung động khi trước một ánh mắt hay ...

() – Em hãy viết bài văn về . (Bài làm văn của học sinh giỏi bạn Nguyễn Thị Hoàng Anh).

Đề bài: Tâm sự cuối cấp của em

Bài làm

   Với tôi, cấp 3 là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất, với bao cảm xúc, tâm sự lẫn sự rung động khi trước một ánh mắt hay nụ cười. Những ngày tháng cuối cấp thời gian bỗng chốc trôi thật nhanh, chóp mắt 3 năm cũng sắp kết thúc rồi. Giờ đây, tôi đã là học sinh lớp 12, là học sinh cuối cấp với muôn ngày cảm xúc vây quanh. Chỉ còn vài tháng ngắn ngủi nữa thôi tôi sẽ phải kết thúc 3 năm học ở trường THCS-THPT Tân Thới ngôi trường gắn bó với tôi từ khi bước vào cấp 2. Thời gian vui vẻ, hạnh phúc thường đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh nhưng kỷ niệm thì sẽ còn mãi trong tim chúng ta theo năm tháng. Sau này, dù 5 năm, 10 năm thậm chí 20 năm đi nữa nó cũng kh phai nhòa nó vẫn luôn tồn tại trong tiềm thức của ta.

   Giờ đây lòng tôi bỗng nhớ đến 3 năm trước lúc đang thi tuyển vào lớp 10. Nhớ cảm giác lo lắng, bồn chồn, hồi hợp khi nhận lấy đề thi khi ngồi trong căn phòng xa lạ. Sau đó là cảm giác sung sướng, vui mừng khi nhận được kết quả và biết mình trúng tuyển cảm giác lúc ấy thực rất hạnh phúc. Điều làm tôi khá ấn tượng đó là Thầy giám thị gác thi bộ môn văn. Lần đầu nhìn thấy vô thức đã thấy thú vị bởi vì dáng thầy trông cứ như Doreamon ấy và có lẽ là dáng vẻ nghiêm khắc của Thầy. Ngạc nhiên hơn là Thầy cùng họ với tôi nên hơi bất ngờ, bởi vì hầu như từ khi đi học họ tôi chẳng bao giờ trùng với ai cả. Đặc biệt ấn tượng với thầy .

Ba năm trước là lần đầu tôi bước vào cấp 3 tiếp xúc với môi trường mới, thầy cô, bạn bè mới đón nhận một "gia đình" mới . Có một chút háo hức, chờ đợi, vui mừng vì được tiếp tục học chung với đứa bạn năm lớp 9, vừa được gặp bạn mới. Và một chút bối rối lo lắng sợ bản thân không hòa nhập được với mọi người.

tam-su-cua-hoc-sinh-cuoi-captam-su-cua-hoc-sinh-cuoi-cap

Có bao giờ bạn tự hỏi bản thân thời gian bên nhau không còn nhiều vậy chúng ta phải làm gì để sống tốt với nhau hay không? Phải làm gì để khoảng thời gian ấy trôi qua một cách ý nghĩa và trọn vẹn không? Có khi nào lúc bạn nghe được tiếng ve, nhìn thấy nhánh phượng đỏ thẳm tim bỗng bồi hồi, xúc động, đập nhanh hơn một nhịp khi mùa hè đang dần đến ngày một gần ta hơn. Khi xưa tôi mong hè đến thật nhanh để có thee vui chơi thỏa thích tùy ý . Nhưng giờ đây tôi lại sợ hè đến vì khi hè đến cũng là lúc tôi phải rời xa trường, chia tay thầy cô bạn bè . Thời gian trôi đi rồi những kỷ niệm ấy cũng chỉ là quá khứ mà thôi. Quá khứ đầy táo bạo với những trò chơi bá đạo, và muôn ngàn cảm xúc. Đấy là những lần vui đùa trong cơn mưa, hò hét bên lửa trại, hái trộm những bông hoa phượng để ép bướm vào tập. Những lần lười biếng khi phải chui ra chiếc chăn ấm áp để thức dậy đi học. Những lần không chép bài nhạc bị thầy khẽ tay. Những tiếng gọi í ới trong giờ kiểm tra. Là những lần lén ăn vụng trong giờ học. Là giây phút thường xuyên ra đứng ở hành lang chỉ để tìm kiếm một bóng dáng thân quen. Là khoảng khắc động lòng trước một nụ cười… Ngẫm lại chóp mũi bỗng cay cay, hốc mắt đã ửng hồng từ bao giờ.

Đừng để một ngày nào đó bất chợt nhìn lại những hàng cây xanh ngát trong sân trường, hàng ghế đá đã dần phai màu theo năm tháng ta mới nhận ra thời gian đã qua đi . Ta cứ mãi mê chạy theo thời gian và quâ tập trung vào những con số, bài vở . Mà ta quên đi việc cảm nhận những đều xung quanh nếu có thể hãy thử sống chậm lại và cảm nhận những điều tốt đẹp bên cạnh ta. Sau này nghĩ lại những số điểm ấy ta sẽ thấy hối tiếc nhưng nếu nghĩ lại những kỷ niệm cùng đám bạn chắc rằng bạn sẽ nở một nụ cười thật hạnh phúc.

Tôi thật mai mắn, vì được gặp thầy cô vô cùng hiểm tâm lý và thấu cảm với chúng tôi. Dạy dỗ chúng tôi trong học tập, dìu dắt chúng tôi trong cuộc sống. Trong học tập thầy cô cho tôi cảm giác như một người bạn đồng hành giúp đỡ tôi, nâng đỡ tôi, tôn trọng ý kiến của tôi. Trong cuộc sống thầy cô mang lại cho tôi như một người anh nhười chị dạy bảo đứa em nhỏ của mình. Cảm ơn thầy, cảm ơn cô đã gắn liền với thanh xuân của em.

    Đừng buồn vì ta phải xa nhau hãy tin rằng chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại mà thôi. Cảm ơn thầy cô, cảm ơn bạn, cảm ơn cậu đã xuất hiện trong thanh xuân của tôi. Giúp tôi có thật nhiều ký ức đẹp . Thực rất vui và hạnh phúc, cấp 3 của tôi tuổi học trò của tôi thế là quá đủ rồi và chẳng còn gì để hối tiếc.

0