25/05/2017, 12:14

Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Văn mẫu lớp 5

Đánh giá bài viết Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Bài làm 1 Bây giờ, đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh thầy Huy đang đứng trước bảng đen. Đó là thầy giáo lớp Ba của tôi ngày xưa. Tuy thầy đã ngoài năm mươi tuổi nhưng thầy vần ...

Đánh giá bài viết Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Bài làm 1 Bây giờ, đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh thầy Huy đang đứng trước bảng đen. Đó là thầy giáo lớp Ba của tôi ngày xưa. Tuy thầy đã ngoài năm mươi tuổi nhưng thầy vần luôn tận tụy với nghề dạy học. Tôi nhớ rất rõ, ...

Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Bài làm 1

Bây giờ, đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh thầy Huy đang đứng trước bảng đen. Đó là thầy giáo lớp Ba của tôi ngày xưa. Tuy thầy đã ngoài năm mươi tuổi nhưng thầy vần luôn tận tụy với nghề dạy học.

Tôi nhớ rất rõ, hôm ấy là giờ toán. Bài toán đố thuở ấy, đối với tôi bây giờ không khó lắm, nhưng không hiểu sao cả lớp đều bí, không làm dược. Có lẽ là loại toán mới gặp lần đầu.

Đề ra xong, cả lớp ngồi cắn viết. Riêng tôi cứ cắm cúi làm, nhưng thật sự tôi cũng chẳng tìm dược một lời giải nào.

Thấy thế, thầy ra lệnh cho cá lớp ngưng viết và cùng quay nhìn lên bảng. Thầy bắt đầu đọc lại đề toán, nhắc nhở chúng tôi từng chi tiết trong bài.

Thầy giảng chầm chậm. Cả lớp im phăng phắc, không một ai dám nói chuyện, vì biết tánh thầy rất nghiêm. Giọng thầy hơi run vì tuổi già, nhưng rất ấm áp và rõ ràng. Dường như lúc giảng bài thầy quên hết mọi chuyện xung quanh. Trước mắt chỉ còn đám học trò nhỏ đang lắng nghe thầy. Có lúc thầy lặp đi lặp lại cặn kẽ một vấn đề cần thiết hoặc dừng lại, gọi vài học sinh lơ đãng để truy bài.

Giáng đến đâu, thầy dùng thước vẽ hình đến đó thật cẩn thận. Thầy hay dùng phấn màu tô lại những chỗ cần lưu ý chúng tôi.

Ít ai nghỉ rằng thầy ốm yếu mà có thế giảng bài một cách khoẻ khoắn như thế. Lúc bình thường, thầy chi nói vừa đủ đế chúng tôi nghe thôi.

Nhìn vẻ say sưa giảng bài, tôi thầm kính phục thầy vô cùng. Vì học trò, cả đời thầy không quản khó nhọc. Sau khi giảng xong, tất cả lớp đều hiểu được bài, thầy mỉm một nụ cười sung sướng. Trên vầng trán hơi nhăn của thầy, lấm tấm những giọt mồ hôi làm ướt đầm mấy sợi tóc đã bạc trắng vì cần lao và năm tháng.

Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Bài làm 2

Hôm nay là thứ ba, lớp em có tiết kể chuyện. Ngay trong tiết học đó, cô Ngân trông thật là duyên dáng và đầy kính mến.

Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác.Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.

Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. "Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé ! '. Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.

Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài " Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai'." Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót 'Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai' hiện ra trước mắt em . Cô bắt đầu kể , cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm , lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.

Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.

Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn. Em mơ màng nghĩ ngợi và chờ đợi để được nghe lời giảng, được ngắm nhìn sự chăm chú say sưa với bài giảng của cô trong tiết học lần sau.

Tả lại thầy cô giáo em lúc đang say sưa giảng một môn học nào đó – Bài làm 3

Em rất yêu quý cô Dung. Cô là cô giáo chủ nhịệm, đồng thời là cô giáo dạy Văn của lớp em. Trong những giờ giảng văn, em luôn bị hút theo những bài giảng của cô. Những lúc ấy, em vừa ngắm cô vừa say sưa nghe những lời cô giảng.

Cô Dung có vóc người nhỏ nhắn. Mái tóc cô bồng bềnh. Trước đây, khi cô mới dạy chúng em, em thấy cô giống như bà Tiên hiền hậu trong truyện cổ tích. Cô có một chất giọng trầm, ấm. Những bài văn, bài thơ qua giọng nói truyền cảm của cô như khoác lên mình một tấm áo khác. Nghe cô đọc bài thơ, ai cũng háo hức muốn tìm hiểu xem bài thơ ấy như thế nào.

Trước kia, lớp em ghét môn Văn. Trong giờ, nhiều bạn còn nói chuyện, không chịu nghe giảng nhưng từ khi được học cô chúng em thấy thích môn Văn hơn rất nhiều. Tiếng giảng bài của cô nhẹ nhàng như gió mùa thu, nhưng lại có lúc sôi nổi, hào hứng, có lúc thì tức giận và bực bội. Cô như hoá thân vào những nhân vật trong tác phẩm văn học. Nghe cô giảng, chúng em như thấy mình cũng sống cùng với các nhân vật đó. Cô giúp chúng em hiểu hơn về các nhân vật, hiểu hơn tài năng và công sức lao động của các nhà văn, nhà thơ. Cô làm cho chúng em yêu văn, yêu cuộc sống hơn.

Em rất yêu hình ảnh cô Dung của chúng em trong giờ Giảng văn. Em mơ ước, sau này, em cũng trở thành một cô giáo dạy Văn giống cô.

0