13/01/2018, 16:41

Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết – Văn hay lớp 12

Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết – Văn hay lớp 12 Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im ...

Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết – Văn hay lớp 12

Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết – Bài làm số 1 của một bạn học sinh giỏi văn tỉnh Bến Tre

Trong nhiều năm qua, mỗi khi nhắc đến AIDS, người ta đều liên tưởng đến đó là một căn bệnh thế kỉ, một căn bệnh cực kì nguy hiểm mà khi mắc phải thì chỉ có một con đường chết. Xã hội ngày càng phát triển, nhận thức của người dân cũng càng được nâng cao hơn, vì vậy trách nhiệm và sự quan tâm, giúp đỡ của mỗi người đối với đại dịch HIV/AIDS và những cá nhân không may mắn mắc phải nó là một điều hết sức cần thiết. Chính vì thế, nhân Ngày Thế giới phòng chống AIDS, 1/ 12/ 2003, Cô – phi An – nan, người da màu đầu tiên làm Tổng thư kí Liên hợp quốc hai nhiệm kì và đoạt giải Nobel Hòa bình đã ra một bản thông điệp gửi nhân dân thế giới, trong đó có lời kêu gọi nổi tiếng: “Trong thế giới khốc liệt của AIDS, không có khái niệm chúng ta và họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết”. Vậy ông muốn nhắn nhủ điều gì với nhân loại, đặc biệt là tuổi trẻ, những chủ nhân của tương lai đất nước thông qua lời kêu gọi đó?
 
Trước hết, chúng ta hiểu gì về AIDS? Thực ra nó là cụm từ viết tắt của tiếng Anh, là một hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải (còn gọi là bệnh liệt kháng hoặc SIDA), làm tê liệt sức đề kháng của con người. Như vậy, “trong thế giới khốc liệt của AIDS” chính là một thế giới mà khi ta đã bước vào thì rất khó có thể thoát ra được bởi lẽ một khi đã bị nhiễm AIDS thì người bệnh không sớm thì muộn chắc chắn chỉ còn một con đường chết. Đối với mỗi con người, những sai lầm mà ta vô tình vấp phải trong cuộc sống thì có thể còn cách khắc phục được nhưng khi sai lầm vướng vào HIV/AIDS thì chúng ta sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng, cuộc đời và thậm chí là người thân của mình vì nó có sức lan truyền rất khủng khiếp, không chỉ bằng một con đường mà có tới cả ba: đường máu, đường tình dục và từ mẹ sang con. Nguy hiểm đến thế nhưng cho đến nay, AIDS vẫn nằm trong số những loại bệnh mà con người chưa tìm ra thứ thuốc chữa nào hữu hiệu. Chính vì lẽ đó, qua câu nói: “Trong thế giới khốc liệt của AIDS, không có khái niệm chúng ta và họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết”, điều mà Cô-phi An-nan quan tâm và muốn nhắn nhủ cho chúng ta chính là sự gắn bó, đoàn kết, cảm thông của xã hội với người bị bệnh, không tách biệt giữa ta và họ, đồng thời hành động để giúp đẩy lùi căn bệnh này. Nếu không hành động hoặc không lên tiếng tức là chúng ta đã vô tình giết chết nhân loại và cả chúng ta, đồng thời người bị nhiễm AIDS cũng không được che giấu căn bệnh của mình hoặc tự ti, mặc cảm, sống biệt lập với cộng đồng mà hãy cố gắng đứng lên, không buông xuôi mọi thứ, lạc quan, tin tưởng vào tương lai, dành thời gian còn lại để sống chan hòa, vui vẻ và giúp ích cho đời.
 
Chúng ta đã được sống trong những giây phút thực sự vui vẻ và hạnh phúc. Cũng không ít người trong chúng ta thầm tiếc nuối và ao ước những khoảnh khắc tuyệt vời ấy mãi mãi đọng lại trước mắt chúng ta và mỗi chúng ta sẽ thấy cuộc sống này ý nghĩa và đáng quý biết bao. Thế nhưng, xung quanh ta còn có những người không có niềm tin vào cuộc sống hiện tại, không dám mơ ước cho tương lai và thậm chí không muốn tồn tại trên cõi đời này nữa vì có thể họ sinh ra trong một gia đình không có hạnh phúc hoặc những va chạm, vấp ngã trong cuộc đời đã làm họ mất đi ý chí, nghị lực, và thế là họ đánh mất chính mình, sống buông thả, dần dần bước vào con đường hút chích, nghiện ngập và cuối cùng vì một phút sai lầm, một phút nhẹ dạ mà họ đã phải mang trên mình căn bệnh thế kỉ, đến lúc này dù có hối hận thì cũng đã quá muộn. Những người nhiễm AIDS cũng có thể là những chiến sĩ công an dũng cảm đang thi hành nhiệm vụ bắt tội phạm nên vô tình đã bị chúng dùng kim tiêm đâm vào người, kết quả họ đã vướng vào căn bệnh này, để lại nỗi đau cho bản thân và cả gia đình của mình.
 
Trong bản thông điệp gửi nhân dân thế giới, Tổng thư kí Cô – phi An – nan đã nói: “… Nhưng cũng chính trong lúc này, dịch HIV/AIDS vẫn hoành hành, gây tỉ lệ tử vong cao trên thế giới và có rất ít dấu hiệu suy giảm. Trong năm qua, mỗi phút đồng hồ của một ngày trôi đi, có khoảng mười người bị nhiễm HIV”. HIV/AIDS có mặt khắp nơi trên thế giới, nó không bỏ qua hoặc chừa bất cứ một ai. Từ miền xuôi đến miền ngược, thành thị, nông thôn hay miền hải đảo xa xôi, đâu đâu cũng có, chúng luôn rình rập và sẵn sàng cướp đi cuộc sống của bất kì những ai chủ quan, thiếu hiểu biết. Từng giờ, từng phút, từng giây đồng hồ trôi qua, có biết bao con người đã bị cuốn vào vòng xoáy của AIDS. Tất cả những người bị nhiễm ngoài việc phải chống chọi với bệnh tật, sự ăn mòn đi thân xác thì họ lại càng đau khổ hơn nữa khi xung quanh họ luôn có một tấm lưới vô hình nhưng phủ đầy gai nhọn bao vây lấy họ. Tấm lưới này được dệt nên từ sự kì thị, sự phân biệt, sự khinh bỉ hay đơn giản chỉ là một câu nói bâng quơ, một cái nhìn khinh miệt, vô cảm hoặc một ánh mắt thờ ơ, xa lánh của chính mỗi chúng ta. Điều này thật đáng lên án trong xã hội và cần phải được loại bỏ ngay bởi vì có thể qua những hành động trên mà chúng ta đã vô tình làm tổn thương vào chính trái tim và tâm hồn của những người nhiễm HIV/AIDS, những con người tội nghiệp đang ở tận cùng đáy sâu của vực thẳm mà họ đang cố gắng thoát ra, thế nhưng họ không thể một mình tự thực hiện được điều đó mà người có thể kéo họ lên và giúp họ vượt qua mặc cảm, trở về với cộng đồng, sống hòa mình với xã hội không ai khác là chính chúng ta. Vì thế, trách nhiệm của mỗi người đối với đại dịch AIDS nói chung và với những người mắc phải căn bệnh này nói riêng là vô cùng quan trọng. Chúng ta hãy đặt mình vào vị trí của người nhiễm HIV/AIDS để thấy được họ cần điều gì ở chúng ta. Chúng ta đã nói rất nhiều về trách nhiệm, đã đề ra rất nhiều biện pháp, kế hoạch. Thế nhưng, nhìn lại chúng ta đã làm được bao nhiêu? Mỗi chúng ta phải ý thức được trách nhiệm của mình từ những cái nhỏ nhặt nhất. Công việc đấu tranh phòng, chống HIV/AIDS không của riêng một ai, một cơ quan tổ chức nào mà đó chính là trách nhiệm của cả cộng đồng, của chính chúng ta bởi vì cuộc sống là của tất cả mọi người. Điển hình như Nhà nước nên có các chính sách đầu tư tiền bạc để mua thuốc chữa bệnh, phòng bệnh. Xã hội cũng nên lập những mái ấm tình thương, những làng SOS,… để giúp đỡ người bị nhiễm HIV. Trên các phương tiện thông tin đại chúng cũng nên xuất hiện nhiều thông tin về căn bệnh này để phổ biến cho tất cả người dân khắp nơi trên mọi miền đất nước hiểu về tác hại của nó và cách phòng chống.
 
Đối với thế hệ thanh niên, học sinh thì trách nhiệm này lại càng nặng nề và lớn lao hơn. Bởi lẽ chúng ta chính là chủ nhân tương lai của đất nước, những con người năng động, sáng tạo, có những điều kiện học tập, rèn luyện tốt nhất. Rất nhiều bạn trẻ đã ao ước sẽ tìm ra loại thuốc điều trị căn bệnh HIV/AIDS. Để điều đó thành hiện thực, mỗi chúng ta cần phải nỗ lực phấn đấu hết mình để học tập tốt hơn nữa, phải tìm hiểu, tự nâng cao nhận thức của mình về căn bệnh HIV/AIDS để có biện pháp phòng ngừa và ngăn chặn sự lây lan của nó. Đặc biệt, mỗi chúng ta hãy trở thành những tuyên truyền viên xuất sắc, mang những kiến thức cần thiết về HIV/AIDS đến cho tất cả mọi người. Hãy tham gia tích cực vào các hoạt động thiết thực như các cuộc thi, các buổi tham gia cổ động, các phong trào tình nguyện giúp đỡ những người bị nhiễm HIV/AIDS. Đồng thời, một nhiệm vụ quan trọng nhất đó chính là xé tan đi tấm lưới vô hình đang vây lấy những người bị nhiễm HIV/AIDS bằng cách phát huy truyền thống tương thân, tương ái, chăm sóc giúp đỡ và chống kì thị, phân biệt đối xử với họ, bớt đi một ánh mắt vô cảm là giúp cho những người nhiễm HIV/AIDS không còn lo sợ, bớt đi một cái nhìn thờ ơ là tiếp thêm sức mạnh cho họ chống lại bệnh tật, một cái bắt tay thân thiện sẽ cho họ những nụ cười để vững tin hơn vào cuộc sống, chúng ta hãy mở rộng trái tim đồng cảm, hãy cùng nắm tay, sát cánh bên nhau để giúp đỡ những người nhiễm HIV/AIDS. Hãy là những người tiên phong trong công tác phòng, chống HIV/AIDS, hãy cùng đồng thanh hô to khẩu hiệu: “Giữ vững cam kết, quyết tâm ngăn chặn AIDS!”. Chính những ước mơ, hoài bão, ý chí, những nụ cười rạng rỡ và con tim tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ chúng ta sẽ đẩy lùi được đại dịch HIV/AIDS.
 
Lời kêu gọi của Cô-phi An-nan thật đúng đắn và có sức thuyết phục cao, nó như một hồi chuông cảnh tỉnh mọi người hãy cùng nhau đẩy lùi căn bệnh thế kỉ, hãy yêu thương, quan tâm và đối xử với những người bị nhiễm HIV/AIDS như họ chưa từng mắc bệnh. Tôi và các bạn, chúng ta hãy cùng chung tay, cùng hành động ngay chính lúc này vì Trái Đất thân yêu, cuộc sống thân yêu này của chúng ta, làm cho mảnh đất mà ta đang ở luôn luôn ngập tràn tình người.

Nghị luận xã hội về câu nói: Trong thế giới khốc liệt của AIDS không có khái niệm chúng ta với họ. Trong thế giới đó, im lặng đồng nghĩa với cái chết – Bài làm số 2

Trong xã hội hiện nay con người đang dần được gắn kết với nhau và có rất nhiều nhiệm vụ, trách nhiệm chung của cả đất nước mà con người cần làm, qua đó rất nhiều hiện tượng xã hội nổi bật cũng được đề cập một cách minh bạch, rõ ràng và đó là nhiệm vụ chung của toàn dân tộc, chứ không phải nhiệm vụ của riêng ai chính vì thế mới có ý kiến: “ Trong thế giới khốc liệt của AIDS, không có khái niệm chúng ta và họ. Trong thế giới đó im lặng đồng nghĩa với cái chết.

Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng bị kéo vào nhiều vấn đề được đặt ra trong cuộc sống, chính vì thế những hiện tượng xã hội nổi bật đều được chúng ta giải quyết nhanh chóng và dứt điểm nhất, có thể thấy rằng đó không phải là nhiệm vụ của riêng ai mà là nhiệm vụ của toàn dân tộc, cũng giống như toàn thế giới phòng chống HIV/ AIDS hay toàn thế giới tham gia bảo vệ môi trường xanh của đất nước.

Tất cả những vấn đề đó tạo nên tiếng nói chung, lời cảnh tỉnh cho tất cả mọi người, chúng ta đang sống trong một xã hội hiện đại, văn minh ở đó con người được sống trong những khoảng khắc hạnh phúc nhất, chính vì thế con người cần phải đoàn kết với nhau để giữ vững đất nước, tạo nên một đất nước hòa bình, xã hội luôn văn minh.

Nhiệm vụ của đất nước là nhiệm vụ của chúng ta, nó không phải là nhiệm vụ của riêng ai hết, cũng giống như vấn đề HIV/ AIDS nó không phải là nhiệm vụ của họ hay nhiệm vụ của ta, mà nó là nhiệm vụ chung của toàn đất nước, con người cần phải có tiếng nói chung với toàn dân tộc, được sống trong một xã hội có sự đoàn kết với nhau, con người cũng phải thể hiện được tình cảm, nghĩa vụ của mình đối với dân tộc, đối với đất nước.

Tình trạng HIV/ AIDS là nhiệm vụ chúng của đất nước ta, chính vì thế là thành viên của một dân tộc có truyền thống đoàn kết, mỗi chúng ta cũng phải thể hiện được tình cảm sâu lắng, chân thành đối với đất nước của mình, luôn đấu tranh chống lại cái ác, cái xấu, không nên im lặng, bởi im lặng là đồng nghĩa với việc chúng ta đang đồng ý cái chết, chính vì thế, mỗi chúng ta cần phải luôn giữ vững được quan điểm, cũng như trách nhiệm của mình đối với đất nước.

Trước tình trạng HIV/ AIDS đang diễn biến phức tạp như hiện nay thì mỗi cá nhân chúng ta cần phải có ý thức tự bảo vệ chính mình, bảo vệ mọi người, để chống lại cái ác, cái xấu của dân tộc. Luôn phải có tinh thần, đấu tranh vì đó là nhiệm vụ của toàn dân tộc, mỗi chúng ta đều phải tự đấu tranh lấy mình, bảo vệ sức khỏe, sự sống của tất cả mọi người.

“ Trong thế giới khốc liệt của AIDS, không có khái niệm chúng ta và họ. Trong thế giới đó im lặng đồng nghĩa với cái chết”, trong thế giới khốc liệt, con người đang phải đấu tranh chống lại cái ác, cái xấu của sự hủy hoại, thì chúng ta không nên im lặng, sự khốc liệt đó phải được thể hiện bằng sự đấu tranh, con người phải đấu tranh để chống lại sự tàn bạo, sự hủy hoại khốc liệt của AIDS, mỗi cá nhân chúng ta đều phải tự có ý thức bảo vệ chính cuộc sống của mình, có như vậy mới đem lại cho mỗi chúng ta một xã hội công bằng, văn minh và trong sạch.

Trước sự đấu tranh giữa cái tốt và cái xấu đó, chúng ta phải một lòng đoàn kết để đẩy cái ác lùi đi xa, xã hội chúng ta ngày càng trở nên tươi đẹp, trong sáng hơn. Mỗi cá nhân của chúng ta phải luôn có ý thức trước tình hình của đất nước, không nên làm ngơ trước những vấn đề của dân tộc, bởi cuộc sống luôn đưa cho chúng ta nhiều vấn đề, chính vì thế mỗi cá nhân cần phải luôn ý thức bảo vệ sự sống cho dân tộc.

Không nên có sự phân biệt đối xử bởi nó tạo nên khoảng trống, tạo nên những nát cắt trong cuộc sống của chúng ta, phải lên tiếng, đấu tranh để bảo vệ chính cuộc sống của mình, không nên nhân nhượng trước tội ác của những cái đang ăn mòn ý thức, hủy hoại sự sống của con người.

Mỗi chúng ta cần phải lên tiếng để bảo vệ quyền lợi của mình, chống lại tình trạng xấu của dân tộc, của đất nước, con người đang được sống trong biết bao nhiêu khoảng khắc. Cần đồng lòng, chung tay góp sức để chống lại AIDS. Chống lại sự hủy hoại sự sống của con người.

Hồng Loan tổng hợp

Từ khóa tìm kiếm:

  • trong the gioi khoc liet cua aisd khong co khai niem chung ta va ho trong the gioi do im lang dong nghia voi cai chet
  • nghị luận trong thế giới khốc liệt
  • ac hieu the nao ve câu: trong the gioi khoc liet voi cai chet
  • hãy làm rõ câu nói của cophiannan

Bài viết liên quan

  • Chứng minh rằng đời sống của chúng ta sẽ bị tổn hại rất lớn … – Văn hay lớp 7
  • Nghị luận Hãy nói không với các tệ nạn xã hội – Văn hay lớp 8
  • Nghị luận xã hội về câu tục ngữ: Tiên học lễ, hậu học văn – Văn hay lớp 12
  • Nghị luận về câu ngạn ngữ: Không có nghề nào hèn cả, chỉ có những kẻ hèn mà thôi – Văn hay lớp 10
  • Nghị luận xã hội về câu nói: Không có nghề nào hèn cả, chỉ có những kẻ hèn mà thôi – Văn hay lớp 12
  • Nghị luận xã hội về câu nói: Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương – Văn hay lớp 12
  • Nghị luận xã hội về lòng vị tha – Văn hay lớp 10
  • Em hãy tự giới thiệu về bản thân – Văn hay lớp 6
0