05/02/2018, 10:30

Kể về bố(cha) của em lớp 6 hay nhất - Văn mẫu kể chuyện về người thân

Hướng dẫn làm bài văn miêu tả về người cha, người bố của mình trong chương trình ngữ văn lớp 2 3 6 8 Thật may mắn và hạnh phúc cho bất kì ai trên thế gian này khi được hưởng trọn vẹn cả tình mẫu tử và tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp. Nếu mẹ là người phụ nữ dịu dàng luôn quan tâm ta, che chở cho ...

Hướng dẫn làm bài văn miêu tả về người cha, người bố của mình trong chương trình ngữ văn lớp 2 3 6 8 Thật may mắn và hạnh phúc cho bất kì ai trên thế gian này khi được hưởng trọn vẹn cả tình mẫu tử và tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp. Nếu mẹ là người phụ nữ dịu dàng luôn quan tâm ta, che chở cho ta thì cha là người luôn gánh vác những trọng trách lớn lao trong gia đình. Cha là người trụ cột không thể thiếu trong gia đình. “Công cha như núi Thái Sơn”, đó là điều mà những bậc làm con cái như chúng ta phải khắc cốt ghi tâm. Đã bao giờ bạn thử nói về người cha cao cả, kính yêu của mình chưa. Vậy thì hôm nay mình sẽ giúp bạn bài văn kể về bố em lớp 6 nhé. Với bài này, bạn cần giới thiệu một vài nét về ngoại hình, tính cách, và những kỉ niệm, tình cảm của mình với bố nhé. Mời các bạn tham khảo bài làm dưới đây nhé. Tính cảm bố dành cho con luôn LẬP DÀN Ý BÀI VĂN KỂ VỀ BỐ EM LỚP 6 1. MỞ BÀI: Bố chính là người trụ cột trong gia đình, là người thầy đầu tiên cho em những bài học về lẽ sống. Em rất yêu quý và kính trọng người. 2.THÂN BÀI: Bố em có thân hình vạm vỡ, làn da nâu rám nắng khỏe khoắn, đôi mắt màu nâu dài và sâu luôn trìu mến với chúng em.. Bố là một người cha hiền lành, tốt bụng, luôn gánh vác những trọng trách lớn lao trong nhà... Kể một vài kỉ niệm của em với bố khi em còn nhỏ, khi đã lớn hơn, và nêu cảm xúc về những kỉ niệm gắn liền vớ bố. 3. KẾT BÀI: Nêu tình cảm yêu quý, kính trọng em giành cho bố như thế nào. BÀI LÀM BÀI VĂN KỂ VỀ BỐ EM LỚP 6 HAY NHẤT Tôi đang ngồi học, đêm đã buông xuống tĩnh mịch từ lâu, chợt nghe đâu đây tiếng gió thổi lao xao lùa vào gian phòng khe khẽ. Chợt, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên bàn học, đó là hộp đựng bộ que tính bố đã tự tay làm cho tôi. Trong lòng tôi bỗng dưng dưng một niềm cảm xúc yêu thương bố lạ kì, mãnh liệt hơn bao giờ hết. Bố tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mái tóc cũng đã điểm bạc. Nước da ngăm đen, rám nắng, và có chút chai sạn. Mỗi lần nhìn vào gương mặt ấy, khóe mắt tôi lại thấy cay cay, những tháng năm lăn lộn, không quản nắng mưa đã bôn ba trên mọi nẻo đường chở hàng nuôi tôi khôn lớn. Có những lúc, nhìn người ta đi ngoài đường, quần là áo lượt xe ô tô hạng sang tôi lại xót xa nhớ về người cha ấy của tôi. Lẽ ra giờ này bố cũng có thể như thế, nhưng vì tôi, vì đàn con thân yêu, bố đã hi sinh cả thanh xuân và sức lực của mình để gắng sức nuôi chúng tôi nên người. Tôi tự nhủ mình sẽ phải học thật tốt đê không phụ lòng mong mỏi của bố. Những cánh tay to, chắc khỏe, gân guốc đã lo toan, chèo chống cho gia đình này không biết bao phen sóng gió. Tôi cũng không dám tưởng tượng nếu không có bố, cuộc đời chị em tôi sẽ đi về đâu. Bố tôi là người rất hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bố để chị em tôi được dễ dãi, mơn chớn. Ông rất yêu các con của mình. Có gì ngon bố cũng để giành phần chúng tôi, vậy mà những đứa trẻ non nớt không hiểu chuyện như chúng tôi lại chưa làm được điều ấy. Công việc bên ngoại, bên nội, của hàng xóm láng giềng có ai nhờ đến bố đều giúp đỡ rất nhiệt tình. Có lẽ chính vì vậy mà bố được rất nhiều người quý mến, kính trọng, tin tưởng. Bố hay kể cho tôi nghe về tổ tiên tôi ngày trước, nhắc tôi phải biết uống nước nhớ nguồn. Những bài học nhân sinh, bài học về cách làm người của bố đã lớn dần lên cùng tháng năm, cho tôi những hiểu biết sâu sắc hơn về truyền thống, cội nguồn dân tộc. Bố là cả một khoảng trời để chú chim non bé nhỏ là tôi được thỏa sức vẫy vùng. Thuở ấu thơ, tôi hay cùng bố ra bờ sông câu cá, bố dạy tôi tập bơi, dạy tôi cách thả diều, cách làm những chiếc đèn kéo quân vui tết trung thu. Tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng ấy của tôi đã được làm hồng lên bởi tình yêu thương, sự chỉ bảo ân cần của bố. Thỉnh thoảng, nhìn chiếc áo phai màu, sờn vai bố đang mặc tôi lại ùa về kỉ niệm những đêm đông bố đã chịu lạnh để tôi được cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ra ngoài làm việc. Bố đã hi sinh cho tôi nhiều lắm, tuổi thanh xuân, sức lực và cả tình yêu bao la vô bờ ấy, bố dồn cả vào trái tim non nớt của tôi, che chở, ủ ấm nó để nó không bao giờ chịu những vết trầy xước gì. Tôi cảm thấy mình thật sự là một đứa trẻ may mắn vì được lớn lên trong tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp như vậy. Có thể thời gian trôi đi, tôi rồi cũng sẽ trưởng thành lên, và ai ai cũng vậy. Nhưng những bài học sâu sắc, những kỉ niệm, và tình cảm bao la mà bố giành cho tôi sẽ là hành trang nâng bước tôi trong suốt chặng đường dài bây giờ và mãi cả sau này nữa.

Hướng dẫn làm bài văn miêu tả về người cha, người bố của mình trong chương trình ngữ văn lớp 2 3 6 8

Thật may mắn và hạnh phúc cho bất kì ai trên thế gian này khi được hưởng trọn vẹn cả tình mẫu tử và tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp. Nếu mẹ là người phụ nữ dịu dàng luôn quan tâm ta, che chở cho ta thì cha là người luôn gánh
vác những trọng trách lớn lao trong gia đình. Cha là người trụ cột không thể thiếu trong gia đình. “Công cha như núi Thái Sơn”, đó là điều mà những bậc làm con cái như chúng ta phải khắc cốt ghi tâm. Đã bao giờ bạn thử nói về người cha cao cả, kính yêu của mình chưa. Vậy thì hôm nay mình sẽ giúp bạn bài văn kể về bố em lớp 6 nhé. Với bài này, bạn cần giới thiệu một vài nét về ngoại hình, tính cách, và những kỉ niệm, tình cảm của mình với bố nhé. Mời các bạn tham khảo bài làm dưới đây nhé.


Tính cảm bố dành cho con luôn

LẬP DÀN Ý BÀI VĂN KỂ VỀ BỐ EM LỚP 6
1. MỞ BÀI:
Bố chính là người trụ cột trong gia đình, là người thầy đầu tiên cho em những bài học về lẽ sống. Em rất yêu quý và kính trọng người.

2.THÂN BÀI:
  • Bố em có thân hình vạm vỡ, làn da nâu rám nắng khỏe khoắn, đôi mắt màu nâu dài và sâu luôn trìu mến với chúng em..
  • Bố là một người cha hiền lành, tốt bụng, luôn gánh vác những trọng trách lớn lao trong nhà...
  • Kể một vài kỉ niệm của em với bố khi em còn nhỏ, khi đã lớn hơn, và nêu cảm xúc về những kỉ niệm gắn liền vớ bố.

3. KẾT BÀI: Nêu tình cảm yêu quý, kính trọng em giành cho bố như thế nào.

BÀI LÀM BÀI VĂN KỂ VỀ BỐ EM LỚP 6 HAY NHẤT

Tôi đang ngồi học, đêm đã buông xuống tĩnh mịch từ lâu, chợt nghe đâu đây tiếng gió thổi lao xao lùa vào gian phòng khe khẽ. Chợt, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên bàn học, đó là hộp đựng bộ que tính bố đã tự tay làm cho tôi. Trong lòng tôi bỗng dưng dưng một niềm cảm xúc yêu thương bố lạ kì, mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Bố tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mái tóc cũng đã điểm bạc. Nước da ngăm đen, rám nắng, và có chút chai sạn. Mỗi lần nhìn vào gương mặt ấy, khóe mắt tôi lại thấy cay cay, những tháng năm lăn lộn, không quản nắng mưa đã bôn ba trên mọi nẻo đường chở hàng nuôi tôi khôn lớn. Có những lúc, nhìn người ta đi ngoài đường, quần là áo lượt xe ô tô hạng sang tôi lại xót xa nhớ về người cha ấy của tôi. Lẽ ra giờ này bố cũng có thể như thế, nhưng vì tôi, vì đàn con thân yêu, bố đã hi sinh cả thanh xuân và sức lực của mình để gắng sức nuôi chúng tôi nên người. Tôi tự nhủ mình sẽ phải học thật tốt đê không phụ lòng mong mỏi của bố. Những cánh tay to, chắc khỏe, gân guốc đã lo toan, chèo chống cho gia đình này không biết bao phen sóng gió. Tôi cũng không dám tưởng tượng nếu không có bố, cuộc đời chị em tôi sẽ đi về đâu.

Bố tôi là người rất hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bố để chị em tôi được dễ dãi, mơn chớn. Ông rất yêu các con của mình. Có gì ngon bố cũng để giành phần chúng tôi, vậy mà những đứa trẻ non nớt không hiểu chuyện như chúng tôi lại chưa làm được điều ấy. Công việc bên ngoại, bên nội, của hàng xóm láng giềng có ai nhờ đến bố đều giúp đỡ rất nhiệt tình. Có lẽ chính vì vậy mà bố được rất nhiều người quý mến, kính trọng, tin tưởng. Bố hay kể cho tôi nghe về tổ tiên tôi ngày trước, nhắc tôi phải biết uống nước nhớ nguồn. Những bài học nhân sinh, bài học về cách làm người của bố đã lớn dần lên cùng tháng năm, cho tôi những hiểu biết sâu sắc hơn về truyền thống, cội nguồn dân tộc.

Bố là cả một khoảng trời để chú chim non bé nhỏ là tôi được thỏa sức vẫy vùng. Thuở ấu thơ, tôi hay cùng bố ra bờ sông câu cá, bố dạy tôi tập bơi, dạy tôi cách thả diều, cách làm những chiếc đèn kéo quân vui tết trung thu. Tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng ấy của tôi đã được làm hồng lên bởi tình yêu thương, sự chỉ bảo ân cần của bố. Thỉnh thoảng, nhìn chiếc áo phai màu, sờn vai bố đang mặc tôi lại ùa về kỉ niệm những đêm đông bố đã chịu lạnh để tôi được cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ra ngoài làm việc. Bố đã hi sinh cho tôi nhiều lắm, tuổi thanh xuân, sức lực và cả tình yêu bao la vô bờ ấy, bố dồn cả vào trái tim non nớt của tôi, che chở, ủ ấm nó để nó không bao giờ chịu những vết trầy xước gì. Tôi cảm thấy mình thật sự là một đứa trẻ may mắn vì được lớn lên trong tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp như vậy.

Có thể thời gian trôi đi, tôi rồi cũng sẽ trưởng thành lên, và ai ai cũng vậy. Nhưng những bài học sâu sắc, những kỉ niệm, và tình cảm bao la mà bố giành cho tôi sẽ là hành trang nâng bước tôi trong suốt chặng đường dài bây giờ và mãi cả sau này nữa.
0